Vực khô
Không kịp hoa xuân nở
Áo nàng thơ phai rồi
Âm vang mùa năm cũ
Tàn hôn trên đôi môi...
Câu thơ nào lạc vận
Như vạt mây cuối trời
Sao chỉ buồn - thương - hận
...Ngày nào vui - em ơi...
Gió reo bên thềm vắng
Nhắc câu thề năm xưa
Bụi hồng vương khắp chốn
Xót một đời nắng mưa...
Xác bíu hồn - xác khóc
Hồn quay đầu lặng câm
Còn đâu dòng nước mắt
Chừng đã khô ngàn năm...
Vọng trời cao - khẽ hỏi
Tội tình chi thế này?
Xin một đời sám hối
Cho thân xác đọa đày!
Lạc loài thân du tử
Câu thơ buồn trăm năm
Đêm bạo tàn vẫn ngự
Xuyên suốt những mùa trăng
Ngày mai - nơi xứ lạ
Tả tơi manh áo trần
Hồn buông rời vực khổ
Có khi nào bâng khuâng?
Vị Lai Pháp
Ngày: 16-3-2019