Linh hồn - con ốc nhỏ
Rời biển cả để ra đi
Rời vỏ bọc vốn định hình có sẵn...
Nói gì hỡi - này linh hồn bé bỏng!
Dễ tổn thương, bi cảm những niềm riêng
Rồi ngày qua chất chứa những muộn phiền
Bao thống khổ mãi vơi đầy biển thế…
Mi tìm chi giữa muôn trùng sóng ảo
Mi cầu chi ở góc bể đại dương
Hay mi mong mau thoát cảnh đọa đày
Chẳng trói buộc chẳng lụy trần thêm nữa...
Rời bóng tối - mi đi tìm dấu phật
Không tiếng chuông, không câu kệ, lời kinh
Không giữ giới cũng chẳng trường chay… một bữa!
Không sớm hôm tịnh thiền, nhập định
Chẳng cung nghinh lễ bái đấng từ bi
Và cứ thế mi đi về bên phật
Vốn thức không đã hòa vào tự tánh
Chẳng biển cả - đại dương - ngàn lượng sóng
Chẳng còn phân cao thấp - đạo nhiệm mầu
Suốt đời mi nguyền giữ chữ từ bi
Cho vẹn kiếp “tằm vương tơ” nơi cõi thế…
Hoàng Giang
Ngày: 30-8-2018