Cho tôi xin
Ở đâu đó đêm bình yên - một thoáng!
Cho tôi xin, để xoa dịu lòng này
Đường vạn dặm vẫn gập ghềnh va vấp
Mảnh hồn đau u uất gởi chân mây!
Cho tôi xin ngọn gió chiều khe khẽ
Dạo qua thềm nương nhẹ cánh hoa rơi
Tôi với tay - gió bỗng thành giông bão
Gió loạn cuồng truy đuổi một đời tôi!
Cho tôi xin bờ cỏ xanh thầm lặng
Nhẹ bàn chân, che khuất dấu gai đời
Cho tôi gởi bao nỗi niềm cay đắng
Cỏ chôn dùm... Lẵng lặng chút hồn côi!
Cho tôi xin lòng đất sâu ngùi ngậm
Mở ra đi - che dấu kẻ tội đồ
Đêm sám hối... Đất trời vang tiếng sấm
Cả thiên hà âm động - cánh sao rơi!
Cho tôi xin bóng mây chiều hối hả
Chở hồn đau qua ngàn dặm đăng trình
Rời tục thế, bàn tay trơn - đến lạ
Chẳng luyến lưu năm tháng... Cõi người dưng!
Tịnh Vân
Ngày: 15-8-2018