Phượng đỏ
Đỏ rực một trời - phượng nở
Đâu vì ai, cho ai...
Dịu lòng người khắc bạc - khách anh tài
Cơn bỉ cực, lòng nguôi ngoai vạn nỗi!
Hoa cứ đỏ - mặc nắng hè bỏng cháy
Chẳng cân phân, tranh chấp, hận thù
Lòng yêu thương cũng thế - chẳng so đo
Đem trang trải... Mặc tình đời ấm lạnh!
Cháy nữa đi - ngọn lửa hè lấp lánh
Sáng từng không, an ủi khách đường xa
Bước trở về nguồn cội lắm phong ba
Lòng khắc khoải... Nỗi niềm kia ai thấu?!
Phượng cứ đỏ - nắng bạo tàn nung nấu
Xác xơ cành chưa khuất phục lòng son
Chút hơi tàn vẫn làm ngọn nến chong
Soi vạn nẻo... Đón đưa người lạc lối!
Lòng như hoa giữa tầng cao vời vợi
Vượt lên đọa trầm - thống khổ - bi ai
Ngàn dặm xa còn thao thức, lạc loài
Đêm vọng niệm, rưng rưng sầu viễn cố!
Phượng vẫn nở, cành khẳng khiu mỗi độ
Chút hơi tàn còn gắng đợi mùa sau
Khách hiền nhân lạc nẻo, vọng tầm cao
Theo sắc đỏ tìm về an lạc xứ!
Vị Lai Pháp
Ngày: 30-5-2018
Cảm ơn những tấm ảnh hoa phượng của bạn Khang - để cô... Lại làm thơ!