Tịnh thất vị lai

Chiều nay sương tím phủ giăng,
Hồn như mạng nhện quẩn quanh kiếm tìm.
Gió lay hồn lá xa cành,
Để cho cành ấy một mình héo khô.
Ngàn năm biển vẫn xô bờ,
Bao mùa giông tố vẫn chờ bình yên.
Ba năm chỉ là một khắc,
Một bóng thuyền quyên trôi dạt xa bờ..
...
Khép cửa rồi nơi cổ tự thâm nghiêm,
Chén trà thanh dịu linh hồn ô trược.
...
Cũng bởi vì..
Hạnh phúc là cho đi..
Đâu phải chỉ nhận riêng mình..
Kiều Bùi
Ngày: 30-04-2021