Hồn hoa

Nhạn Bắc dặm dài khôn dứt
Lầu Nam lặng lẽ mây Tần
Mộng ai hoài thủa thủa chinh yên
Hoa cánh mỏng rơi chiều quan ải!...
Mưa dồn nắng trải
Bụi trần hoen ố lòng gương
Rẽ gió lần sương
Tìm về chốn cũ
Nguyệt ngã giang đầu - bóng rũ
Đàn ai khóc giữa canh trường
Mang mang hồn lụy vô thường
Áo xưa bỏ lại bên đường ruỗi dong
Xừ xang xang xế xừ xang…
Cống xừ liêu cống - trâm vàng đánh rơi
Ngồi buồn lại gọi: Tôi ơi!
Hoa gieo biển lụy cho đời hư hao
Mang thân vào cõi trần lao
Hồn vay xác mượn, ba đào ngửa nghiêng
Đêm thảng thốt gió lồng trướng gấm
Tiếng tiêu đâu vẳng khúc Triều thiêng
Nửa như ai oán niềm riêng
Nửa như Lạc khúc uyên nguyên thịnh trào
Nửa cười nửa khóc lao xao
Cầm như sóng lụa ngã vào huyễn không
Mai về - ngơ ngác tường đông
Hồn hoa vạn kiếp tìm không thấy nhà!!...
Tịnh Vân
Ngày: 28-10-2020