VỊ LAI PHÁP

{{app.isOpen() && app.isMobile() ? 'close':'menu'}}
search
share

{{group.groupName}}

  • {{item.name}}

Nỗi lòng Linh Tử

... E làm một bài thơ với chút tâm tư chia sẽ HGiang đọc, e nghĩ là HG sẽ hiểu nổi lòng Linh tử. Và e sẽ nhẹ lòng khi viết ra...

"Con xưa gây tạo lỗi lầm!

Ngày về gặp Mẹ khóc ròng dưới chân

Khóc trong uất ức nghẹn ngào

Thân con phải trả nghiệp đày thế gian.

Cầu xin Cha Mẹ mở lòng

Con về nương náo lên thuyền Vị Lai

Tu hành chuộc tội căn xưa

Trở về nguồn cội thiêng liêng mong chờ.

Lòng vui rộn rã khi về

Mong ngày trở lại hiệp cùng Đệ Huynh

Trong tâm lắng đọng mọi điều

Về đây con được gần kề Mẹ Cha.

Tay mang tay xách khi về

Phụng trì chánh pháp khỏi mà nghiệp xưa

Thì lập tức nghiệp hành khảo đảo

Trận cuồng phong bảo tố kéo về

Ngăn cản mọi bước đường con hướng đạo

Lòng hoản loạn khi tâm chưa định

Con oán than gọi Mẹ: cứu con!

Rồi giấc mơ như nước tạt vào

Con trở về gặp Mẹ là Cô

Cầm xác bướm chết khô trong xô nước

Con thiết tha gọi Cô trợ cứu

Cô bảo con tự tay mình vớt xác

Con nghe theo thì lập tức bướm vụt bay

Con hiểu rồi... bài thi đường đạo

Chỉ có mình tự cứu mình thôi!

Đừng khóc lóc hay cầu xin bi luỵ

Hãy cân nhắc, dung hoà và nhẫn nhịn

Thắp cho mình ánh sáng để mà đi

Ấn trao con hãy hành cho xứng đáng

Rạng danh đề bản hổ mai sau

Đường phía trước vẫn còn trắc trở

Đạo không gian nan - đạo khó thành

Hãy bình tâm giữa dòng đời giông bão

Vượt muôn trùng cơn sóng giữ ngoài khơi

Lòng an vui khi tâm đã định

Định tâm rồi con về đến VỊ LAI... "

 (XH)

 

- Mô phật! HG không biết nói gì ngoài chia sẻ với chị một chút tâm sự, một chút "nỗi lòng linh tử" - cũng là một chút tâm khảm của kẻ hành đạo độ đời giữa thời loạn động, phong ba.

Người ta nói: " muốn làm cây tùng, cây bách để người khác tựa vào - thì chân trụ phải vững ", có bị vùi dập tả tơi mới mong một ngày... Rửa sạch bụi hồng trần mà trở về cố quốc. Đạo vị có cao, ấn phẩm công hầu có nơi chín bệ &tâm cách có lớn thì bài khảo thí mới dày, mới khó và gian truân. Nếu chỉ như loài hoa vô danh kia thì nệ gì tuồng ong bướm!...

"càng cao danh vọng thì càng dày gian nan ".!

Nhưng biết làm sao được khi định mệnh đã sắp đặt, an bày - chỉ cầu mong cho tấm áo của mẫu từ phủ che đời con trẻ, cho hết kiếp trần mai hậu - khi nghiệp đời vay trả công bằng, còn lại một chút phút phần mà đáo đầu cố quốc!...

Chúc cho chị: "chân cứng đá mềm" và chúc cho chúng ta: vẫn còn niềm tin để tiếp bước!

 

Ngày: 07-10-2020

Trước
Mẹ ơi
Kế tiếp
Ơn người khai sinh