Biển chiều
Em - biển ngày lặng gió
Xin một chiều bình yên...
Giữa một trời mây loạn
Xin lòng lắng ưu phiền!
Quay về miền tĩnh lặng
Xin quên ngày phong ba
Biển - luyến lưu sợi nắng
Hồn mơ ngàn khơi xa!
Ai dong buồm lướt sóng
Mang nỗi niềm ưu tư
Vượt nghìn trùng biển vắng
Qua ngàn nẻo sa mù
Vẫn mong về nguồn cội
Quên thói đời bạc đen
Lòng như trang giấy mới
Gói lại mảnh đời hoen!
Em một vài sợi trắng
Tôi - thoắt đã bạc đầu
Nhìn nhau qua bóng nắng
Còn ngậm ngùi bể dâu!
Em và tôi - một thoáng
Ngồi lại cùng với nhau
Khi biển đời lặng sóng
Manh áo xưa đã nhàu
Vẫn vì nhau một chút
Đôi bàn tay ân cần
Dìu nhau qua bể tục
Quên một đời trầm luân!...
Tịnh Vân
Ngày: 04-07-2019
** Chỉ một tấm ảnh của Út mà mình làm được những hai bài thơ.
Nàng Thơ ơi - có phải ?!... (Thích là thích cái áo trắng đó đa!)