VỊ LAI PHÁP

{{app.isOpen() && app.isMobile() ? 'close':'menu'}}
search
share

{{group.groupName}}

  • {{item.name}}
{{bookPage.isOpen() && bookPage.isMobile() ? 'close':'format_list_bulleted'}}
Kinh sách - Vị Lai Pháp (Quyển 1)
print share close
  • {{item.pageName}}

Ý NGHĨA CỦA NHỮNG GIẤC MƠ

 

  Tối qua em nằm mơ thấy chị của em báo tin Ba em mất. Lúc đó em còn biết là Ba mình đã mất gần mười tháng rồi, xác chôn rồi, bàn thờ cũng đã có ở nhà, sao giờ lại chết nữa? Cùng lúc đó em cũng nhận được tin Ba của đứa bạn em mất, rồi Ba của một người bạn nữa mất. Em nghĩ: "sao kỳ vậy? Những người liên quan đến em đều gặp chuyện buồn giống em hết vậy?” 

  Khi em về đến nhà thì em nói chị của em đi mời Sư tụng, em lại thấy Ba em mất ngày mùng 2 Tết, mời Sư cũng hơi khó. Em thấy mình thắp sáu cây nhang, ba cây ở bàn thờ Phật (thực tế thì nhà Ba em không có thờ Phật), ba cây thắp bàn thờ Cửu huyền. Lạ một điều là nhang vừa thắp lên thì thấy chỉ còn một chút xíu là tàn cây nhang, em thấy lạ lắm! Em đang thắp nhang khấn vái ở bàn thờ Phật thì thấy anh ba em cũng thắp nhang ở bàn thờ Cửu huyền chứ không thắp ở bàn Phật. Thắp nhang xong, em ngồi gần chỗ Ba em nằm - em niệm Phật, em niệm một lúc thì thấy mắt Ba em nhấp nháy - thấy lạ quá, em kêu: "Ba ơi!" bỗng dưng Ba em mở mắt ra, em hỏi tiếp: "Ba có đứng dậy đi được không? Đi thử cho con coi!” Ba trả lời: "Được" rồi từ từ ngồi dậy - đi từng bước, lúc đó cả nhà em xúm nhau chạy quáng quàng, em sợ quá cũng co giò chạy luôn… Sau đó em thấy Ba em đi vòng vòng trong nhà lấy hết can đảm em lại gần kêu: "Ba nắm tay con coi!”.

   Vừa nắm tay em vừa đọc câu: "Án Ma Ni Bát Di Hồng", vừa xin Mẹ đưa điện bao vây Ba em. Nhưng sao thấy Ba em vẫn không bị gì hết, lúc đó trong đầu em nghĩ: "Vậy là Ba sống lại, không phải là ma".

  À, em thấy Ba em có da có thịt chứ không phải là bộ xương khô như lúc mất. Vậy là sao hả Chị? Chị có thể giải thích dùm em được không? Từ sáng giờ em đau đầu quá chừng!

 

** TRẢ LỜI:

 

  Theo chị thì giấc mơ nầy ứng báo y như những điều ông Đạo sĩ Linh căn của Ba em về nói lại từ hôm trước- - em có nhớ không: Ông ấy đưa ba em đi, luyện Đạo pháp cho tinh thông rồi trả về lại với gia đình. Thì cũng như là Ba em sống lại vậy thôi (Trở về với linh hồn tỉnh thức, không còn u mê, lầm lạc...)

   Cũng giống như anh Ba của H được đưa về núi Tu tập mấy năm rồi trở về lại với gia đình, thì hồn dại biến mất. Vía khôn tồn tại, chướng nghiệp tiêu trừ... Nếu không được về núi tu tập thì linh hồn sẽ còn đọa lạc, lang thang vất vưởng lâu. Lại lần theo lối cũ, vọng niệm cũ mà tìm về... Lại vướng vào những ảo tưởng trần thế, chướng nghiệp vì thế chẳng dứt, cứ mãi luân hồi mà trả nghiệp báo tiền căn!

   Thôi thì vậy cũng đã mừng, em nhỉ - "Một người Tu cứu được cửu huyền" là vậy đó mà!!

 

** THƯ CỦA CÔ:

 

  MP ơi!

  Mấy hôm nay, H có bị làm sao không?

  Lá thư ngắn có mấy dòng này, chị nghi là không phải do H viết! H không bao giờ gọi chị là mẹ...! Có lẽ là do phần Linh Căn của H viết... Em đừng nói lại với H nha!

  Nói cho chị biết, mấy nay H ra sao, có gì bất thường không? Nếu có gì, em báo liền cho chị biết nha! Những thư chị gởi chuyển tiếp, các em nhận được không? Vậy thư chị viết trả lời em, em có nhận được không? Hay là bị chặn cả rồi?!...

 

** THƯ CỦA H:

 

Lúc: 19:31 Ngày 31 tháng 7 năm 2012

Chủ đề: Chào Tỷ Tỷ.

Tỷ ơi... (Mẹ ơi…) Tỷ đâu rồi? (Mẹ ơi... Mẹ đâu rồi?)  Con đường lên nhà Tỷ, em vẫn thường đi - mà sao giờ đây em đi mãi mà không đến được nhà Tỷ vậy?

Tỷ đã bình tâm lại chưa? Đến khi nào em mới có thể gặp lại Tỷ? Em có rất nhiều điều muốn nói cùng Tỷ...

 

** THƯ TRẢ LỜI CỦA MP:


   Tỷ ơi!

 Em hỏi thì chị H nói đúng nội dung chị H gửi mail cho chị nhưng không hề có (Mẹ ơi…). Chị H nói rằng chưa viết xong, nhưng thư đã chạy đi đâu mất…  Hôm đó chị H đi làm về, nhớ Chị, ngồi thừ người ra, không biết khi nào mới được gặp Chị.  Ngồi gõ mới mấy chữ thì nó chạy đi đâu mất tiêu, tìm không ra…

  Lạ một điều là trong hộp thư gửi đi không hề có. Có lẽ do chị H giải ngải cho S ở chung nhà trên Củ Chi nên bị tá qua. Bữa trước em làm cho S nhưng không hết, nó càng bị nặng hơn… Dạo này em bị đòn tả tơi. Những khi sức khỏe Ba em tụt dốc, hoặc bị mệt khó thở... thì cả người em đau nhức từng khúc, từ đầu xuống đến chân, nếu không thì bụng em đau từng cơn (trong cơ thể em, bao tử, đường ruột em yếu nên tà cứ nhè chỗ đó mà án…) - Những lúc đó em có xin cũng vô ích, khi nào Ba em qua cơn, khỏe lại thì em hết đau liền… Bình thường mỗi khi em bị đau, chỉ cần ngồi xin một chút, ngủ được là hết đau liền.

  Chị H đưa điện trị bệnh cho T (là con gái), vết thương lành rồi, kết quả tốt đến không ngờ!

  Chị cho em hỏi:

    1/ Lưỡi của chị H bị rát, giống như bị bỏng, chị H đưa điện hết xong được một lúc thì y như cũ, vậy phải làm như thế nào vậy chị?

    2/ Con mắt cứ giật liên tục, đi khám bác sĩ nói do thần kinh bị yếu, mình phải làm thế nào?

   Dạo này chị H ít bị đòn, không còn nặng như lúc trước nữa, chắc do không còn Sư Phụ bên cạnh nên người ta nương tay. Hi...hi... Chị H hỗ trợ cho em được mà không hề bị đòn. Chị đừng quá lo cho chị H, em nghĩ có lẽ các Đấng đang dạy cho chị H thì phải - chị H tiến bộ vượt bậc. Dạo này thần thức của chị H không còn đi lên nhà chị được, đi được nửa đường thì lạng đi đâu mất tiêu, không sao nhìn thấy được gương mặt của chị. Chị H nói rằng: "Ở Trên chặn không cho chị liên lạc với Tỷ, chị có nhiều điều rất muốn kể cho Tỷ nghe".  Mỗi tháng cúng, hai chị em cũng bắt chước làm y như làm trên nhà chị, hai chị em cúng xong mệt ứ hự… Chị H nói: "Thương Tỷ quá, mỗi lần cúng mệt lã cả người".

   À, cây cau lan của chị đã tươi tốt trở lại rồi, cây kỳ diệu của em cũng đã có trái rồi nhưng trái không được ngọt. Còn cây kỳ diệu của chị thì đã dần dần hồi phục…

Trước
Chương 17: Tác dụng của năng lượng
Kế tiếp
Chương 19: Con đường hoán đổi nghiệp lực cho người mới mất