VỊ LAI PHÁP

{{app.isOpen() && app.isMobile() ? 'close':'menu'}}
search
share

{{group.groupName}}

  • {{item.name}}
{{bookPage.isOpen() && bookPage.isMobile() ? 'close':'format_list_bulleted'}}
Kinh sách - Vị Lai Pháp (Quyển 1)
print share close
  • {{item.pageName}}

DIÊU TRÌ KIM MẪU GIÁNG BÚT

 

Áo mão cân đai đưa con về dự hội

Rạng rỡ tông đường, đẹp dạ Tôn Ông

Ngày mai đây trên muôn vạn nẻo đường

Con đã có đấng Minh Sư chỉ lối

Thượng Đế anh minh con phụng thờ chẳng vội

Cửu Phẩm Liên Hoa về ngự mái nhà con

Rẽ lối phong ba thuyền nép bóng Từ Tôn

Mang nhật nguyệt về soi nơi quán trọ

Nầy con trẻ - gắng chờ thêm chút nữa

Áo con may Hỷ Lạc đã gần xong

Tự bàn tay con kết phụng thêu rồng

Nét tinh xảo anh minh nào đâu thiếu!

Chữ Hiếu - Trung con phụng thờ vẹn vẽ

Lòng kiên trì con chuyển vận Nghiệp Duyên

Trả về con ngày mới chẳng ưu phiền

Con nhập Hội Quần Tiên miền tục thế

Tâm viên mãn thì bệnh kia tự khỏi

Lòng an vui thì xác cũng thanh nhàn

Con khai sinh ngày mới chốn Lạc Bang

Đem phẩm cách về ngự nơi tịch lặng!

Thương con trẻ Mẹ theo về canh vắng

Ủi an con bằng mấy điệu ru hời

Lòng Mẹ thương con trẻ chẳng hề vơi

Thân cõi tạm chịu đòn roi cho nhân thế

Ai tạo Nghiệp mà con đây lảnh tội?

Ai gieo Nhân, con trả Quả đắng cay?

Gắng lên con - Mẹ cất hết những đọa đày

Để con trẻ cười vui cùng hạnh phúc

Có “đội đá vá trời” mới được ban “Triều phục”

Có gian truân mới thấu dạ Anh nhi

Ta ban cho con “Lộc - Phẩm - Chi - Nghi”!

Miền thảo dã con về xây tổ ấm

Cuộc trăm năm Mẹ vẽ vời hoa gấm

Có Phụng Loan - có Thần Phẩm ứng chầu

Qua rồi con, ngày giông bão cơ cầu

Tương lai đó tự bàn tay con tạo dựng!

Ta trả về con phép màu Thượng đỉnh

Đem Ngôi cao về ngự chốn trần dương

Kể từ ngày con nép bóng Từ Tôn

Vòng tay Mẹ dắt dìu con từng bước

Công trận đủ ta trả con Triều phục

“Tế- thế- an- bang” nghiệp quả cũng tròn đầy

Cười đi con… cho rạng rỡ chân ngày

Giả biệt trẻ - Mẹ về nơi Thượng cõi!!

 DIÊU TRÌ KIM MẪU CHUẨN BÚT

(Tháng 07 năm 2013)

 

 

CUỘC HÓA THÂN

Bể đời nặng “Công Hầu Khanh Tướng”

Cuộc hóa thân những tưởng rồi xong

Mong gì một chút thong dong

Ngựa xe qua chốn bụi hồng lấm lem…

Cười đi: nầy chị, nầy em!

Quay lưng lệ rõ tàn đêm chẳng cùng…

Cuộc hoạn lộ gò lưng chẳng quãn

Hội Mây Rồng đến hạn cần chi

Bảng đề: “Lộc Phẩm Chi Nghi!”

Hoá ra Danh phẩm đền nghì máu xương

Đêm trường canh dõi “Đường- Giải- Thoát”

Hỏi thịt xương tim óc còn không?

Mai ngày mưa tạnh trời trong

Hồn vay xác mượn xoay vòng chuyển luân…

Kiếp sau dẫu cuộc trần có đáo

Xin làm thân vô đạo cho yên

Không đau đớn, chẳng lụy phiền

Bụi hồng vướng gót chẳng buồn, chẳng lo

Nay về chốn hoang vu ẩn tích

Hội Rồng Mây - cõi Tịch chẳng kham

Tránh xa mũi đạn lằn tên

Cúi đầu: Tội cũ báo đền muôn chung!

Áo trần cởi - chẳng hoàn Tiên cảnh

Phúc trần buông, chẳng luyến Lạc bang

Xin làm gió nội mây ngàn

Muôn năm nghìn kiếp… lang thang chẳng về!!

 

 

LỤC NƯƠNG LÃO MẪU ỨNG BÚT

Ngày 18-10-2014

Mẹ Lục Nương về xác cô Lan:

Lục Nương Lão Mẫu đáo gia!

Các anh em: Chúng con xin chào Mẹ!

Mẹ Lục Nương:

Haha… nhìn bàn thờ đẹp đây mà ta cười hỉ hả,

Cười 3 tiếng mà khóc 3 tiếng nhe các con!

Cõi trần thế này áo mão, công hầu, khanh tướng, ngựa xe bon

Mà cô các con chẳng màng một chút

Thân thể đớn đau, trần miền như địa ngục!

Vui vẻ gì miếng ngọt, miếng ngon

Vui vẻ gì mà đưa vào trong miệng, phải không con?

Đau đớn triền miên, khổ ải cũng từng ngày...

Bàn thờ xinh đẹp này là để cho đẹp dạ, đẹp lòng ai!

Cô các con mỗi đêm chan nước mắt

Nước mắt rơi mà cõi lòng se thắt

Rạng ngày mai cũng chẳng muốn đứng dậy bước ra đời

Còn chút này con hỡi ráng lên thôi

Ngày mai đó rồi lòng con hoan hỉ

Ta về đây một chút lòng, có vậy!

Ráng lên con, thương con trẻ khôn cùng

Hẹn ngày mai gặp lại ở Diêu cung,

Con áo mão công hầu kề cận

Đường hoạn lộ con chối từ chẳng bận

Áo công hầu cũng lỡ buổi rồi con

Ngày hôm nay nơi thảo dã sơn thôn

Con về đó cho đẹp lòng đẹp dạ

Còn chút xíu nữa thôi, còn mấy nả!

Ráng lên con rồi mai được vuông tròn

Mẹ về đây thương trẻ đứng đầu giường

Đêm thấy trẻ lệ dầm ướt gối

Thương con lắm nói làm sao con hỡi

Lòng của ta con thấu được cho chăng

Diêu trì đâu! Người ở tận Diêu Cung

Ngọc Đế đó nơi chín tầng cao vợi

Ngày hôm nay ta về đây cũng vậy

Một chút lòng, có thế rồi thôi

Cảm ơn các con mà tấc dạ bồi hồi

Đưa tay đỡ dìu cô con nơi tục thế

Ngày mai đây rạng danh khắp cõi

Ấn công hầu thì chẳng bỏ một ai

Chỉ cần con lòng tỉnh gái cùng trai

Về với Mẹ ngày mai nơi Thượng cõi…

 MẸ LỤC NƯƠNG ỨNG VỀ

(Ngày 01/12/2014)

Trước
Chương 11: Địa Tạng Bồ Tát về thuyết giảng
Kế tiếp
Chương 13: Nói với bạn