VỊ LAI PHÁP

{{app.isOpen() && app.isMobile() ? 'close':'menu'}}
search
share

{{group.groupName}}

  • {{item.name}}
{{bookPage.isOpen() && bookPage.isMobile() ? 'close':'format_list_bulleted'}}
Kinh sách - Vấn Đáp Tâm Linh (Quyển Một)
file_download print share close
  • {{item.pageName}}

   Xin cô hãy yên lòng, từ từ rồi hết thãy những Môn sinh trong VLP nói chung và các phần Linh tử nói riêng, cũng sẽ dần buông được “cái Tôi” xuống mà… Cô đừng lo lắng quá mà ảnh hưởng đến sức khỏe. Tính cách cũng như dòng chảy, phải dịch chuyển dần cô ah! Không thể thay đổi được ngay. Con mong cô chú ý đến tinh thần và cảm xúc của mình để không ảnh hưởng đến sức khỏe nghe cô! Con xin được kính lạy cô!

   Con đang có suy nghĩ trong đầu mình rằng, liệu có phải cô quá dễ dàng trong việc “Chấp nhận gia nhập Pháp môn” và dễ dàng trong việc “Cho đi” của mình không- Để rồi họ cảm thấy những thứ mà thường cho không là những thứ không đáng tiền, không đáng để họ trân quý, và không đáng để họ phục lụy.

   Để rồi khi họ đã có được những gì họ muốn, thì họ sẽ quay lưng đi và không cần biết do đâu mà họ có được như ngày hôm nay.

   Con thiết nghĩ rằng khi muốn gia nhập Pháp môn phải có một điều kiện gì đó, để cho họ biết trân quý hơn. Con đã mạn phép rồi mong cô tha lỗi cho con…   Vì con thấy cô hằng ngày vất vả quá bao nhiêu việc mà chỉ mình cô có thể giải quyết được, không ai thay thế được cho cô… Con không biết phải làm sao. Cô đừng trách con nghe. Con chúc cô mãi khỏe mạnh!

Trước
137. Thư bạn
Kế tiếp
139. Thư bạn