VỊ LAI PHÁP

{{app.isOpen() && app.isMobile() ? 'close':'menu'}}
search
share

{{group.groupName}}

  • {{item.name}}
{{bookPage.isOpen() && bookPage.isMobile() ? 'close':'format_list_bulleted'}}
Kinh sách - Vấn Đáp Tâm Linh (Quyển Một)
file_download print share close
  • {{item.pageName}}
  • HỎI:

    Đi với Phật Mặc áo cà sa... Đi với ma thì mặc áo giấy... Người thân không hiểu về gốc Đạo để làm các việc thiện hồi hướng cho người chết... Như thế này làm sao thoát cảnh luân hồi ?!...

   Renge Adamas quá ác, níu giữ các linh hồn ở lại mật độ thấp, không cho họ đi học các bài học ánh sáng khác. Nghĩ là tốt té ra là hại, làm cho người chết vương vấn cõi trần, không muốn đi chỉ muốn được tôn thờ, thờ cúng, ăn năng lượng của người sống. Không làm thì khảo với đảo. Làm cho vô hình càng ngày càng bế tắc, cuộc sống 3D ngày ngày khó khăn!

  • VỊ LAI PHÁP:

   Khi những người thân của tôi chết đi, tôi tụng kinh siêu độ 49 ngày, xong cúng 3 kỳ giỗ- rồi đưa vào "giỗ hội tổ tông", mỗi năm một lần vào ngày mùng 8 tháng 8- rồi thôi!

   Sau khi chết thì đem thiêu xác, đưa tro cốt ra rải ở ngoài sông- để linh hồn không còn nơi bám víu, tìm về, mới có thể thanh thản mà rời đi- theo một "vòng luân hồi” mới.

   Việc “tùy táng” đủ thứ vật thực như thế này chỉ làm cho linh hồn bị níu giữ, bám vào vật thực, níu giữ nhục thân đã hư hoại, rã mục... Để rồi chịu đựng trường diễn “cái đau cận tử”- thật đáng sợ, thế mà mấy ai đã biết!

   Vị Lai Pháp chúng tôi ở đây- để dùng cái thấy, biết- cái “chiêu cảm” của mình mà chia sẻ cho các bạn. Đơn giản chỉ là để cho mọi người biết - về mặt tâm linh - những đều nên, hoặc không nên làm hoặc tin theo, để chấn chỉnh những khập khiễng, bất ổn, những bước sai sót của người đi trước. Hầu làm cho cuộc sống của con người, vật... Vô hình hoặc hữu hình- thãy đều biết “tin và hành” theo “Chánh tín”!

 

 NÓI VỚI BẠN

*************

   Bạn là một “Đấng ở ngôi cao” xuống thế- tôi có thể chấp nhận điều đó!

   Bạn tự mình lý luận và viết ra những lời có cánh để “truyền dạy chúng sinh”- có thể!...

   Trước kia- tôi thích những lời “như là Chân lý” của bạn. Nhưng dạo gần đây- kể từ khi bạn bắt đầu chất giọng thị phi, tự cho mình có quyền phán xét & miệt thị mọi người, thì tôi không còn thích đọc “những lời có cánh” từ bạn nữa... Bỡi đơn giản vì bạn đã xem thường, thiếu tôn trọng “cái áo” mà bạn đang khoác, cái nguồn cội mà bạn đang vay mượn để truyền trao những lời “Huấn dụ”!

   Thưa bạn! Khi ta vẫn còn mang một thể xác phàm trần, vẫn còn biết ăn khi đói, uống khi khát, vẫn còn thèm muốn vật thực phàm trần- thì cái việc tôn xưng đôi cánh trên vai mình và miệt thị loài người bằng- nói xin lỗi- những lời góp nhặt từ thể hạ trí của phàm trần- điều đó chứng tỏ rằng cái “linh khí ngàn năm tĩnh tại” của bạn đã bị biến chất, bôi lem, bị đồng hóa bởi vật chất thường trần, để cho “cái Tôi” của thể phàm trí ngạo mạn lên ngôi!

   Đạo phật có một câu nói kinh điển: “Tu là chìu lòn mà dắt chúng”. Ta ngồi đứng cùng đám đông, ăn uống, ngủ nghỉ như họ. Ta đến với đám đông, hòa vào cùng đám đông & lặng lẽ tác động, dựng xây, chuyển hóa, dịch chuyển, quyến dụ đám đông... Để họ chịu nghe lời ta, đi cùng ta, chịu để cho ta dìu dẫn- để rời xa vùng u tối tâm linh. Để thay đồi quan niệm, ý thức hệ. Để nhận chân được rằng: Còn có một thế giới khác- nơi mà những ham muốn, dục vọng thường trần chỉ là thứ cấp!

   Nếu bạn đứng cao hơn tất thãy- bạn sẽ chỉ quy tụ quanh mình một nhóm rất ít những kẻ xu phụng, tôn vinh, ngợi ca và xưng tụng- mà quên mất một điều rằng: Ai đó đang dựa vào chân lý, mượn lời của chân lý để mà hạ nhục chúng ta!

   Đó là đường đi, là phong thái của các bậc “Linh thần”- khác với đường hướng và phong cách của các vị “Chơn thần”: Bậc Chơn thần thì nói lời chân lý, sống và hành theo chân lý- còn các vị Linh thần thì lấy chân lý làm tấm áo khoác để chiêu dụ đám đông, để “tôn vinh thần tượng”!

   Giá bạn lược bỏ những ý lời thô thiển trong văn phong của mình, để chỉ còn lại những tinh túy, tinh hoa của nguồn cội- thì tôi sẽ lại “vỗ tay”, ngợi ca bài xướng của một bậc “Chơn thần”.

   Mong lắm thay !!...

Trước
112. Thư bạn gởi
Kế tiếp
114. Muc Phan