VỊ LAI PHÁP

{{app.isOpen() && app.isMobile() ? 'close':'menu'}}
search
share

{{group.groupName}}

  • {{item.name}}
{{bookPage.isOpen() && bookPage.isMobile() ? 'close':'format_list_bulleted'}}
Kinh sách - Thơ Khuyến Đạo
print share close
  • {{item.pageName}}

Vọng niệm

 

      Đám dây leo ngoài kia mượt mà xanh qua mấy ngày mưa , đong đưa những chiếc ngọn mảnh mai trong gió - Chừng như chúng vượt lên thực nhanh sau mỗi ngày qua, chứng tỏ sự sống vẫn đang hiện hữu và chảy lan trên từng bờ cây, ngọn cỏ!

     Chú châu chấu màu xanh nhảy loi choi quanh căn phòng vắng, bật tanh tách đôi chân mảnh dẽ dài ngoằng, tạo tiếng vang như một điệu nhạc vui tai. Con nhái bén ngoài hiên cứ đợi lúc đêm về lại rón rén bò vào, loanh quanh dưới chân bàn tìm muỗi! Chỉ mới vài hôm mà đã thấy nó lớn hẵn ra - từ lúc tôi cầm trên tay mới chỉ chừng nhỉn bằng ngón út, sắp chết lã đi với bốn cái chân bé xiu vướng đầy tơ chỉ và tóc rối. Tôi ngồi tỉ mẩn gỡ từng cọng tơ vụng, chỉ sợ gãy mấy ngón chân nhỏ tựa chiếc kim may…

     Tiếng mấy đứa bé bên nhà hàng xóm hát một bản nhạc trẻ bằng cái chất giọng lọng ngọng nghe chưa rõ lời. Dường như mới hôm nào hãy còn lê la dưới đất, thoắt cái đã thấy lớn ra, tranh nhau đứa đẩy đứa xô, cười khóc vang trời...   Đĩa nhạc bật lên, vừa nghe vừa suy nghĩ - mới đó đã hết bài... Sự im lặng đột nhiên như một thoáng hụt hẫng trong cái tranh sáng, tranh tối cuối ngày!...

     Người ngồi đó yên lặng, như lẫn vào ngoại cảnh chung quanh - chỉ có vài lọn tóc lơ thơ bay tung tẩy trên bờ vai phiền muộn! Tiếng quay vù vù của chiếc quạt máy như chẳng thể đánh thức con người đang như thiếp, như trôi đi trong những hồi ức, suy tư… Sự sống chưa dừng lại trong lồng ngực với những nhịp đập gấp gáp, vội vàng và hụt hẫng - 100, 105, 110, 115… Gần gấp đôi nhịp đập của một trái tim khỏe mạnh, nó như cố níu với, trì kéo sự sống vốn đã rã mòn!

     Những giọt mồ hôi vã ra liên tục, tựu lại thành dòng chảy xuống lành lạnh trước mặt, sau lưng… Chiếc khăn tay ướt đầm như vừa lấy ra khỏi thau giặt đặt hờ trên lưng ghế, đã đến lúc phải thay khăn mới rồi - thế nhưng… như chẳng buồn cử động, người khẽ nhúc nhích đôi chân, né tránh mấy con muỗi đói đang vo ve chờ chực!

    Chiếc kim đồng hồ uể oãi nhích tới từng vòng, từng vòng ...  Thời gian sống khấu trừ đi từng phút từng giờ - thế nhưng… dường như hãy còn lâu!

     Nhanh nữa đi, thời gian - cho mau đến thời khắc cuối cùng của định mệnh, để cho người được thanh thản ngã lưng. Giấc ngủ thiên thu tưởng trên bờ cỏ xanh mượt mà, dưới bầu trời đầy sao dịu dàng, an tỉnh!

      Rồi qua hết một đời lầm lụi và đắng cay, phiền muộn - rồi buông trôi những ước ao, hy vọng, niềm tin - Những giận hờn thương yêu, ghét muốn, những nếp nhăn hằn trên vầng trán, dấu gai đời cày xới trong tim…

     Hãy tha thứ cho cơn giông - nếu nó cuốn trôi đi mất bao thành quả mà con người dầy công góp nhặt - Để chỉ còn lại mặt đất cằn cỗi và sự tàn phá làm chứng tích …

     Hãy tha thứ cho thể xác - nếu nó chỉ trả cho con người nỗi đau đớn và bất ổn có thực, dàn trãi suốt dọc đời qua… Hãy tha thứ cho linh hồn - nếu nó chỉ tồn tại cảm giác đau thương và bi hận,  hệ quả tất yếu của những gì thể xác cảm thụ hằng lâu!…

     Hãy tha thứ cho quá khứ - nếu nó chẳng là chiếc gối êm cho ta ngã lưng ngày mưa bão, bỡi chỉ là chứng nhân cho vỡ kịch đời! Hãy tha thứ cho tương lai - nếu trên cánh đồng người ta dày công vun xới chỉ thấy đậu toàn trái đắng, bỡi mầm xanh hư hoại vì gieo chẳng gặp mùa…

     Hãy tha thứ cho tha nhân - nếu họ chỉ trả công cho ta bằng sự phản bội, bỡi bản chất cuộc đời là hai mặt -  như hai cực âm dương của ánh sáng và bóng tối ngoài kia!

    Cho dù chỉ còn lại những hơi thở rất ngắn ngủi mong manh, vẫn hãy trân trọng nó! Những trải nghiệm nầy sẽ là bài học vĩnh hằng, để đến khi thoát xác rời đi, sự gạn đục khơi trong khắc nghiệt suốt một đời sẽ chỉ còn lại là linh hồn sạch trong như giọt sương đêm ngoài kia trên đầu ngọn lá…  

... Sự thanh lọc chấm dứt, linh hồn thoắt bay lên, kèm theo tiếng thở dài…

… “Để rồi mai đây - tận một góc Thiên đường

 Những chiếc bóng đi về với hào quang vĩnh cữu

 Những chiếc bóng nhớ nghìn đêm không ngủ

 Đêm thế trần cay mắt đỏ nhân sinh …”

Trước
Cõi nguyện
Kế tiếp
Ngấm mạch sầu