Kinh sách - Thơ Khuyến Đạo
- {{item.pageName}}
Tuồng ảo hoá
Xác bíu hồn xác khóc
Hồn quay đầu lặng câm
Còn đâu dòng nước mắt
Chừng đã khô ngàn năm...
Ừ - Không tức thị Sắc
Sắc là Không đó thôi
Cả một trời huyễn hoặc
Không - Sắc cũng thế rồi!
Là Ta, tự nghìn năm
Hay mới vừa đâu đó
Như hạt sương trên cỏ
Hồn tan vào lãng quên...
Ngày mai mặt trời lên
Bạn lại cười trong nắng
Và ta - trong quạnh vắng
Đếm cơn đau triền miên
Ta là vạt cỏ mềm
Nương bàn chân nhẹ bước
Hãy đi về phía trước
Chớ chần chừ bạn nghe!
Ta chờ cuộc hóa thân
Thoát định đời nghiệt ngã
Thời gian luôn vội vã
Sao bỏ quên mình ta!
Hồn - xác chẳng hề xa
Bóng - hình thì cũng vậy
Điệu vần trên mặt giấy
Cũng là tuồng Sắc - Không!