Kinh sách - Thơ Khuyến Đạo
- {{item.pageName}}
Tự tại như nhiên
Tiếng hát bay theo gió
Lời tình vọng chân mây
Hồn nào trong vực khổ
Cười khóc giữa trùng vây!
Ngàn trùng - ngàn trùng xa
Đâu lối về cố quận?
Người theo sóng giang hà
Trôi dài cơn biến loạn...
Hồn mãi còn lang thang
Nhớ ai chiều biển động
Chờ... Nghe sóng rền vang
Dấu hờn năm tháng vọng
Phong ba - ừ phong ba!
Cơn mê nào chưa tỉnh
Vọng niệm chẳng rời xa
Áo trần buông chẳng đặng!
Ngồi lại bên chiếu thiền
Quay vào cùng chơn tánh
Ồ - “Tự Tại Như Nhiên”
Đất trời cùng hiển lộng!