- {{item.pageName}}
Thiền
Băng qua cánh đồng đời
Đến cửa Thiền hỏi Bụt
Bể dâu già nửa kiếp
Bao giờ thôi vô minh ?!...
Trời đất còn chưa yên
Trách sao người chẳng động
Giữa đất trời cao rộng
Chỉ Bụt ta lặng thiền…
Theo cánh chim khắp miền
Tìm về phương nắng ấm
Bụi trần vương khắp chốn
Người hoang mang kiếm tìm!
Vượt trùng khơi - cánh buồm
Lang thang hoài mỗi độ
Gió sương mù viễn cố
Thương một đời phong ba…
Chợt gần mà chợt xa
Dáng Bụt ngồi lặng lẽ
Chúng sinh đầy nạn khổ
Sao chẳng chịu xuất Thiền ?!
Ngàn - ngàn năm chí nguyền
Độ “viễn ly khổ ách !”
“Sai nguyện không thành Phật”
…Nhánh Dương chi muộn phiền…
Dòng Tịnh thủy ngủ yên
Trải bao mùa hưng phế
Cánh lá vàng lạc cội
Theo dòng đời trôi xa…
Buổi Kinh cầu rồi qua
Ngậm ngùi dưới chân Bụt
Đường về xa hun hút
Níu hỏi - hận triền miên
…: “Sao chẳng chịu Xuất Thiền ?!?...”