Kinh sách - Thơ Khuyến Đạo
- {{item.pageName}}
Nẻo về
Loài hoa đá thu mình nơi rốn bể
Chẳng suy tư, chẳng hờn giận đam mê
Một trăm năm - một ngàn năm…cứ thế
Bận lòng chi trời một cõi đi về!
Người tục khách giữa đôi miền sinh tử
Hồn lang thang như kẻ lạ không nhà
Còn lại gì hỡi tương lai, quá khứ?
Đêm lạc loài buồn tựa những hồn ma
Và ta gọi: Ta ơi - chần chờ mãi…
Than van chi biển rộng với sông dài
Định mệnh chẳng cho ta quyền mặc cã
Mỗi sát na đã là một luân hồi...
Tâm vô ngã chẳng bận lòng nơi đến
Cõi nhân gian khổ nạn đã không cùng
Chân vạn Pháp: Từ Bi là tất cả
Lìa vô minh - hướng thiện, nẻo về chung!