- {{item.pageName}}
Mẹ ơi
Con trăm tuổi vẫn là con của mẹ
Con ngàn đời vẫn lòng mẹ bao dung
Hạnh phúc đau buồn, gian khổ, lao lung
Vẫn ơn mẹ: bàn tay tạo tác...
Mẹ thương con nhờ - mẹ buông con khát
Lầm lụi con đi dưới ánh mặt trời
Hạnh nguyện chưa tròn - đau lắm
Mẹ hiền ơi!
Con gục ngã dưới lằn roi định nghiệp
Thoắt đã hoàng hôn, bóng chiều lặng thiếp
Con còn lại cho mình đêm tối bủa vây
Ngay cả bóng đêm cũng chẳng nương tay
Tra tấn con như oán thù từ muôn thuở
Mũi tên độc vẫn lạnh lùng xé gió
Con thú cùng đường gục khóc - một mình đêm!
Giá trị của bại thành - được mất - có không...
Là những cơn đau dài không nghỉ
“Bia đá tượng đề” vinh danh điều nghịch lý
Vòng nguyệt quế đăng quang thân xác tội tù
Ngẩng lên trời cao - trời đất cũng đôi bờ
Cúi mặt xuống, đất bằng còn dậy sóng
Lệnh chỉ mẹ cha ban - quyền năng tối thượng!
Biến cãi vũng nên đồi... Tạo tác, chuyển xoay
Cứu người con đau, gục xuống bỡi lằn roi
Trái tim mẫn cảm rung lên dòng lệ máu...
Thương lắm mẹ ơi - buổi thế trần điên đảo
Buồn lắm mẹ ơi - đòn trả nghiệp cho tha nhân
Hận tủi biết bao... Con chỉ muốn quay lưng
Đối diện bức tường câm lạnh lùng vô cảm
Lấy sự an định thân tâm làm cứu cánh
... Vẵng bên tay lời kêu khóc, van cầu...
....................................................................
Con cũng kêu van giữa đêm tối không màu
Giọt lệ mặn chìm sâu lòng biển mặn
Nước mắt của nhân gian bàn tay con thấm
Dòng lệ đau con trẻ - biết ai lau?
Mẹ hiền ơi - đêm đòi đoạn, cơ cầu
Thê thiết lắm... Mình con nơi cõi tạm!