- {{item.pageName}}
Lời thề định mệnh
Tôi sẽ trở về miền không em
Nơi trái tim đánh dấu hành trình vụn vỡ
Nơi những tia chớp rạch xé bầu trời - ngộp thở
Chút bình yên như giọt máu đỏ vừa rơi
Trong hoang vắng một mình tôi chẳng gọi: “em ơi!”
Để những âm vang ngày xưa ngủ yên cùng cơn đau tiềm thức
Đừng mở cửa - đêm tàn nơi tuyệt đích
Dấu chân ngày chưa rạng... Biết về đâu tôi sẽ lang thang cùng vũ trụ canh thâu
Ôm trái tim đau vùi từ cổ sử
Một, hai, ba... Và trăm ngàn năm nữa
Chẳng có gì đổi thay - những “dấu vết luân hồi”!
Tôi sẽ cúi đầu khấn nguyện giữa đất trời
Đấng chăn dắt những linh hồn chí thiện
Một vụ nổ big bag từ thiên hà diệu viễn
Để tan thành muôn mảnh - linh hồn tôi!
Để không còn dấu tích một vì sao đổi ngôi
Để em chẳng tìm ra tôi giữa muôn ngàn mảnh vỡ
Mai bừng tỉnh giấc thiên thu, bỡ ngỡ
Tôi thấy mình thành bọt nước giữa trùng khơi
Rồi sẽ tan vào biển mặn - em ơi!
Linh hồn tôi - trái tim - và “lời nguyền định mệnh”
Để nơi ấy, giữa muôn ngàn bọt sóng
Tôi lại là hạt bụi - chẳng gì hơn!