Kinh sách - Thơ Khuyến Đạo
- {{item.pageName}}
Lang thang
Luyến nẻo nhân sinh, vãn cảnh đời
Ta bà tự thuở thích rong chơi
Cuồng lưu dần cuốn - la đà khóc
Vực xoáy mù xoay... Rũ rượi cười!
Đá cũng thấy đau mùa nắng trở
Sương còn biết tủi độ trăng lơi
Ngẫm thân du tử - buồn sa lệ
Lạc lõng mình ta một góc trời!!...
Lạc lõng mình ta một góc trời
Lặng nhìn dâu bể - mộng buông lơi
Đêm thanh chuốc chén, say rồi tỉnh
Ngày vắng lần tay - khóc lại cười!
Thơ viết đôi dòng ... buông chẳng nỡ
Đàn ngâm nửa khúc - dạo mà chơi
Tri âm gạn hỏi: Duyên gì đó
Sao cứ lang thang mãi chợ đời?!...