Kinh sách - Thơ Khuyến Đạo
- {{item.pageName}}
Khói mây
Lớp lớp mây cao đùn núi bạc
Một cõi huyền không lộng gió ngàn
Đâu bến Triều thiêng Linh tử mộng
Đâu đền Vọng nguyệt, tiếng thu vang…
Lướt gió đùa mây - hồn khắp chốn
Ngàn muôn cánh trắng lộng san hà
Ta bay cùng với ngàn sao lạc
Một thoáng đời quen đã rất xa...
Sương khói mơ hồ che nhật nguyệt
Biết trụ về đâu những vọng trần
Mây chuyển màu hoen pha sắc xám
Linh khí hà phương… mộng cách tân!
Con tạo dần xoay - khóc lại cười
Thoát vòng định nghiệp mấy ai người
Bức tranh vân cẩu tan rồi hợp
Sớm nắng chiều sương những ngậm ngùi!
Mây vẫn xa xôi tận cuối trời
Ảo mờ như thể một làn hơi
Thương bóng mây chiều trôi lạc xứ
Lạ lẫm nhân gian… lạ bến đời!