Kinh sách - Thơ Khuyến Đạo
- {{item.pageName}}
Hồn thiêng sông núi
Ta lắng nghe từ âm vang đá núi
Lời âm truyền đồng vọng giữa bao la
Đây hồn thiêng sông núi thuở nào xa
Đây trời đất - tựa hồn hoa thanh khiết
Ai tạo tác - ai in hằn bí tích?
Kìa đó đây sừng sững bao kỳ quan
Hoang dã, ngọt ngào, hồn hậu lên khuông
Đất trời ấy thêm một lần sống dậy...
Thèm như gió vào mê cung tĩnh tại
Thèm như trăng mặc khải giấc huyền hư
Để ta hóa dòng thời gian vĩnh cửu
Ngủ yên trên đồi vắng, mộng chân như!
Xin một thoáng bên ngàn cây nội cỏ
Ta hóa thân làm chim nhỏ trên cành
Nhẹ hơi thở... một chiều hoang chim ngủ
Chẳng làm đau - dù chiếc lá còn xanh!
Xin một phút ngọn gió lành thoảng hiện
Thức hồn mê cho Tuệ giác hằng sinh
Chân Vạn Pháp như đất trời tịch tịnh
Ta quay vào... chợt lìa nẻo Vô minh...