- {{item.pageName}}
Dị bản
Một buổi chiều
Nhàn rỗi và thi vị
Phóng bút họa hình - Thượng Đế
Thổi sự sống vào những hình nhân
Đạo đức và chuẩn mực lên khuông
Ngắm nghía - Ngài kêu: “Rõ chán!”
Những hình nộm ủi, là thật phẳng
Rập khuông công ước, giáo điều…
Sự hào phóng của ta đâu chỉ bấy nhiêu
Vạn vật muôn hồng, nghìn tía
Rực rỡ - say mê - đắm đuối
Lũ người khô khan… Thực rõ phí hoài!
Khúc Nghê thường réo rắt -
Thượng Đế Ngài say...
Tay vẫy ngọn bút trời hóa ngàn dị bản
Ban sự sống từ quyền năng tối thượng
Lóp ngóp xuống trần -
Đầy đủ tính danh!
Cõi thế muôn màu ảo diệu, cách tân
Không hưởng thụ đâu phải người biết sống
Biến đổi gien, cấy ghép và lai giống
Thêm nhiều chủng loại càng vui…
Đứng trên cao người trông thấy - hỡi ơi!
Chưa kịp nghiệm thu, báo cáo và tổng kết
Các vị Thần Tiên xuống trần trốn biệt
Áo xiêm lem luốc bụi hồng...
Giật mình - Thượng Đế vời trông
Ngẩn ngơ một trời bạo loạn
Nhiều quá, loại người Dị Bản
Biết sao giờ?
Chẳng cách nào hơn, Thượng Đế phẩy tay
Hóa phép cho cõi Trời cao xa hơn nghìn dặm
Xa chúng nó - lũ người trơ trẽn
Làm ô danh đến cả Hóa Công...