Kinh sách - Thơ Khuyến Đạo
- {{item.pageName}}
Buông! Buông! Buông!
Giá như ngàn dặm nổi trôi
Buông tay... Giả dại, qua hồi nhiễu nhương
Mắt không thấy chuyện thế thường
Tai thôi đong đếm, đo lường bể dâu
Giá như tim chẳng biết đau
Hồn này hóa đá, trước sau chẳng màng
Đừng nghe tiếng khóc lời van
Buông tay, trút gánh... Giữa đàng thị phi
Đường ta chọn, lối ta đi
Chẳng cần ai biết- can chi phải buồn
Bạn rằng: “chỉ một chữ “buông”!
Đắng cay cũng hết, đoạn trường cũng qua!”
Tôi rằng: “giác ngộ mình ta
Lên non mà ở - mới xa lụy trần
Đạo trời nếu mãi cân phân
“Cầm cân nãy mực” - đâu cần đến ta
Linh tử xuống cõi ta bà
Dạo chơi - thì khác gì ma trần hồng!”
...........................................................
Buông tay, trút gánh... Làm thinh
Hận mình thua kẻ vô minh một đời!