- {{item.pageName}}
KINH DẤU CHÂN NGƯỜI ĐI MỞ CÕI
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)
Bàng bạc trong hơi sương lời chuông tiếng mõ
Lời Kinh đêm hay điệu suối ngàn reo
Gởi muộn phiền trên đỉnh dốc cheo leo
Nghe đá núi lạnh căm chiều chuyển tiếp!
Cành hoa dại cũng mang hồn bất diệt
Giống hữu tình sao chẳng biết cân phân
Đêm thế gian mù mịt buổi hạ tuần
Sao chẳng chịu thắp đuốc lên cho sáng!
(3 chuông...)
Trời đất ấy cũng chỉ là hữu hạn
Thế trần kia sao cứ tưởng vô biên
Ngày hôm nay nắng đẹp, mộng bình yên
Vừa mới đó – chợt bão giông tìm đến!
Người tỉnh giác chẳng tin điều bất biến
Hội vui này cũng hữu hạn mà thôi
Đêm nhân gian nhiều thân phận nổi trôi
Ngày nắng nỏ rồi cũng qua – hẵn vậy!
(3 chuông...)
Định mệnh chẳng chừa ai cơn sống mái
Cuộc tẩy trần khôn dại cũng điêu linh
Chốn thâm sơn gió núi trẩy thềm không
Chiều thị phố mây bồng che dáng nguyệt!
Đêm nhung gấm vẫn thời gian chuyển dịch
Áo thanh bần cũng mấy tiết đổi thay
Mộng cầu vinh đâu khác giấc trang đài
Như bọt nước – vội tan nơi đầu sóng!
(3 chuông...)
Chuông với mõ khác gì chiêng với trống
Cũng ngân nga, thúc giục bước đăng trình
Người lần theo chuông mõ đáo Thiền môn
Kẻ theo dấu trống chiêng tìm hý lạc!
Về thị phố để bàn tay tạo tác
Đáo lâm tuyền nghe gió hát đầu non
Dẫu đến, đi cũng thân cách vô thường
Sao chẳng tỉnh, lo tìm phương giải thoát!
(3 chuông...)
Người cao trí cho rằng men rượu nhạt
Giống lưu linh rượu ngọt uống mềm môi
Chốn lầu xanh phường háo sắc rong chơi
Nòi sát phạt tìm vui trên chiếu bạc!
“Hoa khai kiến” dâng mình nơi cửa Phật
Đóa trà mi mệnh bạc cõi phong lưu
Áo Thanh lương đẹp dạ chốn thảo lư
Dòng Tịnh cách Thiền môn chờ lai vãng!
(3 chuông...)
Chuông với mõ gọi khách trần lơ đãng
Mộng hoàn nguyên phần Linh cách mưu cầu
Chiếu Thiền kia mời gọi – giấc công hầu
Mơ chi nữa, bại thành như mộng cảnh!
Hồn với xác cũng chung niềm ấm lạnh
Bóng như hình – cũng một cảnh: trần cư
Sống làm sao giữ vẹn gốc Chân như
Đừng để thẹn cho giống nòi Thiên quốc!
(3 chuông...)
Buổi nhân thế suy vong buồn muốn khóc
Ngày điêu linh đòi đoạn khách Anh tài
Bỏ cuộc trần – chê chán mộng trần ai
Khai chiếu Đạo, dựng Linh kỳ chuyển Pháp!
Xót sanh chúng buổi loạn trần thê thiết
Dạ Từ bi thương từng mảnh đời riêng
“Rút ruột tằm” – nhờ chuông mõ lưu liên
Lời Kinh sám chuyển người trong mê lộ!
(3 chuông...)
Cuộc hóa thân – những linh hồn viễn cố
Mượn ngôi trần mà tỏ lộ Huyền cơ
Chẳng cân phân cao thấp, chẳng thân sơ
Người biết Đạo yêu người như quyến thuộc!
Chiếu Thiền mở, ta với người một cuộc
Dắt dìu nhau sau trước vượt dòng mê
Chốn thâm sơn mở cõi – rạng hương thề
Cho Chính phẩm lại về ngôi Chính phẩm!
(3 chuông...)
Vị Lai Pháp ấy Đạo Trời chuyển vận
Ngõ phong quang ta với Bạn song hành
Chiếu Thiền kia khai Hội – mấy từng xanh
Nơi Cửu điện Mẹ chờ con trở lại!
Qua sóng gió mới rõ lòng kim cải
Vượt vũ môn, con trẻ mới quay về
Giữa muôn trùng khổ nạn – giữa trùng mê
Mới rạng tỏ tâm can người trung liệt!
(3 chuông...)
Xin Cha Mẹ thấu lòng con sau trước
Nguyện giữ tròn khí tiết bậc Thần quân
Áo Công hầu con mượn để qua truông
Tuồng nhân thế – sắm vai mà độ thế!
Dựng Kỳ đài mong lấp bằng dâu bể
Khai mõ chuông phó hội khách Anh tài
Đứng lên đi cùng gánh vác Đạo Trời
Đem Công phẩm ban cho người Chính phẩm!
(3 chuông...)
Lệnh kỳ phất – Hoàng long về dưới trướng
Thanh long theo – ẩn hiện dấu Khai nguyên
Hắc long đâu – lão luyện bước Công thành
Nòi tạo tác có Xích long chuyển Ấn!
Chuông với mõ theo Lệnh kỳ xung trận
Phá tràng mê dìu dẫn khách trần dương
Con Mẹ con Cha tu tạo Minh đường
Cho cõi thế rạng Ngôi trời Chính phẩm!
(3 chuông...)
Ta trải chiếu Thiền – thềm không nguyệt ẩn
Lắng phong ba, hoa cỏ rạng sân Chầu
Lời Kinh đêm vang vọng đến Tây lầu
Mừng Cha Mẹ cùng an vui hỷ lạc!
Khi ta đến thế gian buồn hiu hắt
Khi ta đi rạng rỡ một vườn Thiền
Lối đi về Mẹ nhớ với Cha trông
An Lạc Quốc – Ngôi Trời ta trở lại!
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)