- {{item.pageName}}
KINH NẺO TỤC ĐƯỜNG TIÊN
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)
Người về hát giữa tịch hoang
Lặng nghe sương giá non ngàn chuyển luân
Rừng xưa cỏ dại hóa thân
Cỏ cây cũng luyến bụi trần hỗn mang!
Ngậm ngùi khơi ngọn nến tàn
Hong mùa lá chết, lệ tràn mắt cay
Thế nhân họa phúc liền tay
Sao chưa tỉnh ngộ – trả vay chẳng màng!
(3 chuông...)
Người về rũ áo bên song
Thả trôi ảo ảnh theo dòng thời gian
Canh khuya trở giấc mơ màng
Nghe hồi chuông mõ ngân vang bên trời!
Một ngày giông bão đầy vơi
Ừ thì qua hết đầy vơi một ngày
Giọt sương rụng giữa lòng tay
Rồi rơi rồi mất – lắt lay cuộc trần!
(3 chuông...)
Nghìn xưa mây nước phù vân
Âm vang nguồn cội chuyển luân dặm đời
Canh khuya vẵng tiếng ru hời
Hồn thiêng nghìn kiếp gọi người muôn thu!
Ta từ trở gót vân du
Vướng vòng nghiệp quả, tội tù muôn niên
Đi về trong cõi phù vân
Lơ ngơ chẳng biết – bụi trần lấm lem!
(3 chuông...)
Nghìn đêm – rồi lại nghìn đêm
Mưu cầu hạnh phúc ấm êm cõi người
Nào hay sự thế đỗi dời
Sớm còn tối mất – đầy vơi nỗi niềm!
Thân như bọt sóng đầu ghềnh
Đời như giông tố bên triền tụ tan
Mơ gì hỡi khách trần gian
Dấu chân vĩnh cửu non ngàn còn ghi!
(3 chuông...)
Đón người về, tiễn người đi
Ván cờ sinh tử nào khi tương phùng
Chiêm bao khéo khuấy lạ lùng
Giả chơn – chơn giả – não nùng cơn mơ!
Tỉnh ra thần thức đôi bờ
Trước sau chẳng biết, dật dờ ruỗi dong
Ngựa xe qua chốn bụi hồng
Cũng là hư giả giữa dòng trầm luân!
(3 chuông...)
Mõ chuông rạng cõi phù không
Âm vang nguồn cội về trong ngọn ngành
Thì thôi còn chút tinh anh
Nguyện theo nếp cũ để dành duyên sau!
Trần gian bước thấp bước cao
Mong manh áo vải lạc vào huyễn hư
Thân này mượn gốc trần cư
Sao không tỉnh ngộ mà Tu đạo Thiền!
(3 chuông...)
Bớt ham muốn, bớt lụy phiền
Vọng trần chớ bám – đảo điên một đời
Hồn với xác chẳng ly rời
Mượn câu Kinh kệ mà khơi ngọn nguồn!
Chuông kêu dưới nội trên cồn
Đầu non gốc bể, mưa dồn nắng chan
Làm người giữa cõi nhân gian
Giả chân chẳng biết, dỡ dang một đời!
(3 chuông...)
Bao dung rộng lượng: Đạo Trời
Chữ Trung chữ Hiếu: Đạo người trần gian
Nhu hòa là gốc Thiện nhân
Yêu thương san sẻ là tâm Thánh hiền!
Rủ nhau ngồi xuống chiếu Thiền
Mượn câu Kinh kệ giải phiền nơi tâm
Giọt sương rụng úa ngành trăng
Ngân nga mấy tiếng chuông thanh dặm ngàn!
(3 chuông...)
Nửa đêm tỉnh giấc mơ màng
Âm vang tiền kiếp ngỡ ngàng truông mây
Trần hồng tứ phía bão vây
Mau mau thức tỉnh đợi ngày hồi quy!
Chiếu Thiền ngồi xuống Tu đi
Đừng lăng xăng nữa – lỡ khi trễ đò
Sông sâu vực thẳm ai dò
Trần ai một hội, sóng to dập thuyền!
(3 chuông...)
Làm cho trần cảnh hóa yên
Cho tâm thanh tịnh mối giềng mới thông
Đi về nhẹ bước thong dong
Lên non xuống thế cũng trong Đạo Từ!
Bám trần bỡi gốc trần cư
Tu Tâm bỡi mộng Chân như thệ nguyền
Áo Thanh văn đáo trần miền
Giữ sao cho vẹn khẩu truyền Vị Lai!
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)