- {{item.pageName}}
KINH CÕI ĐẠO TA VỀ
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)
Cõi Tịnh chiều nay mưa rả rích
Cây cối ngã nghiêng, gió chuyển luồng
Giông bão ngoài kia còn chưa dứt
Người trên chiếu Đạo lệ dầm tuôn!
Thế gian bốn phía như nhà lửa
Lòng đau nhìn lửa cháy muôn phương
Mấy kẻ gìn lòng theo nẻo Đạo
Kẻ đốt rừng xanh – mấy kẻ trồng!
(3 chuông...)
Khi bóng tối vào theo ngõ trước
Ánh sáng lui dần theo lối sau
Nhân nhượng cũng như là thỏa hiệp
Tay vén mây mù, tay đốt sao!
Khách trần ngơ ngác đêm trần thế
Cạm bẫy cuồng quay, hút vọng trần
Sau trước chỉ một trời biển gió
Mịt mù tâm thức – để sa chân!
(3 chuông...)
Bước một bước hai người dấn bước
Ngõ tới đường lui biết lẽ nào
Đường nao dẫn bước về Tịnh lạc
Lối nào du ngã chốn trần lao!
Thương hết một đời – Sư Áo Vải
Đọa giữa nhân sanh mộng huyễn trần
Cười khóc một mình trên chiếu Đạo
Đêm dài nghe gió chạy loanh quanh!
(3 chuông...)
Thương ngọn nến chong ngày gió nổi
Xót mảnh y bào gội tuyết sương
Câu Kinh tiếng Kệ lay hồn đá
Chuông mõ ngân nga mộng viễn trường!
Người rút ruột tằm khai chiếu Đạo
Kẻ mở đường quang đáo cửa Thiền
Những mong thức tỉnh người nhân thế
Chớ dấn thân vào cõi nhiễu nhương!
(3 chuông...)
Đậm nhạt chưa quen hồi tế độ
Chuông mõ tầm thinh khúc vọng cầu
Lời Kinh tiếng Kệ ta trì tụng
Mượn áo Thanh hoàng khép bể dâu!
Chẳng làm ngọn cỏ nơi đầu sóng
Vượt thoát trầm luân một kiếp người
Vay trả báo đền trong muôn một
Vay rồi phải trả – trả đừng vay!
(3 chuông...)
Sực tỉnh – canh trường rạng bóng trăng
Đêm người Mục tử mộng khinh thanh
Nhẹ nhàng tâm thức – hương Thiền tịnh
Gió cũng ngân nga khúc dịu lành!
Tâm người có Đạo khác tâm ma
Yêu cả nhân gian – đến mọi nhà
Thương người lỡ bước ngoài hiên vắng
Xót kẻ cơ hàn trong gió mưa!
(3 chuông...)
Tu để tâm an – Nghiệp cũng dừng
Tu rèn Đạo đức, chỉnh Nhân tâm
Tu là từ ái, là san sẻ
Là đỡ nương người qua bão giông!
Tu là rộng lượng với bao dung
Áo đời áo Đạo chẳng riêng chung
Dặn lòng quyết lánh xa đường dữ
Thiện nghiệp nhuần gieo, ác nghiệp dừng!
(3 chuông...)
Tu là làm đẹp khắp quần sanh
Áo vải chăn đơn phận cũng đành
Hy sinh, chịu thiệt ngoài xã hội
Tu là Kham nhẫn – gốc Từ ân!
Tu là mượn áo Đạo qua sông
Thuyền Tu chở Đạo lướt băng băng
Vượt sóng phù trầm qua bể khổ
Đón ánh nhật dương, mộng vĩnh hằng!
(3 chuông...)
Mốt mai khi mãn báo thân này
Tro cốt làm phân bón cỏ cây
Hồn theo cánh gió trời Vô ngại
Ta lại trở về bạn gió mây
Buông xả tay trơn – tế ngộ hề!
Lánh xa đường dữ, vượt tràng mê
Không còn bám chấp vào sắc giới
Hồn nhẹ – hồn theo gió trở về!
(3 chuông...)
Tu rèn nhân cảnh, chuyển nhân tâm
Tu để từ nay hết lạc lầm
Người theo Chánh tín, lìa mê chấp
Hạnh phúc bình an khắp mọi miền!
Con nay tỉnh ngộ – quyết Tu trì
Cha Mẹ Ngôi Trời – xin chứng tri
Đem trái tim yêu hòa vạn cảnh
Cho cỏ hoa kia đẹp lối về!
(3 chuông...)
Ta đến trần gian ngộ cảnh mê
Ta đi – trời đất cũng giao thời
Mới hay tâm thức sinh trần cảnh
Sinh – Diệt cùng trong một sát na!
Mai lối về Ta có Bạn hiền
Sánh vai cùng tu Phật tu Tiên
Ở đi chẳng nệ chi trần cảnh
Còn mất hề chi – đáo cõi Thiền!
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)