VỊ LAI PHÁP

{{app.isOpen() && app.isMobile() ? 'close':'menu'}}
search
share

{{group.groupName}}

  • {{item.name}}
{{bookPage.isOpen() && bookPage.isMobile() ? 'close':'format_list_bulleted'}}
Kinh sách - Kinh Nhật Tụng Vị Lai Pháp (Quyển Một)
file_download print share close
  • {{item.pageName}}

KINH LỜI NGUYỆN CẦU

(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)

 

Ta biết trần gian là mộng cảnh

Sao cứ ngu ngơ lạc cõi người

Ngày trôi – lặng lẽ đời vô vọng

Đêm tới trầm ngâm ngọn nến vơi!

Nếu biết trăm năm đà một cuộc

Khóc cười thì cũng một tràng mê

Như áng mây kia còn lại mất

“Bức tranh vân cẩu” lạc qua đời!

(3 chuông...)

 

Nếu biết ngày mai ta với bạn

Chẳng còn hội ngộ giữa mùa vui

Trùng xa khói sóng mờ nhân ảnh

Nhớ nhớ quên quên – cũng ngậm ngùi!

Nếu biết mẹ cha đành một kiếp

Huynh đệ bên nhau cũng một thời

Giận hờn trách cứ nhau gì nữa

Quên hết – cho lòng đau dịu vơi!

(3 chuông...)

 

Nếu biết phu thê là nghiệp cũ

Nghĩa tình sau trước trách gì nhau

Kiếp xưa bội bạc duyên cầm sắc

Phu phụ đời nay hóa cựu thù!

Đồng cam cộng khổ là duyên kết

Bội bạc vong ân – đó nghiệp bày

Gieo gì gặt nấy… tuồng nhân thế

Nghiệp chướng luân hồi bởi trả vay!

(3 chuông...)

 

Trần ai vốn thiệt “lò trung chuyển”

Áo gấm nặng vai ngày tha hương

Những tưởng tuồng đời như cửa đạo

Trở giấc bâng khuâng dạo cảnh thiền!

Phố thị ngoài kia đầy huyên náo

Thực ảo đan xen rối dạ trần

Mong manh áo vải – hương thiền tịnh

Nhỏ bé làm sao che bão giông!

(3 chuông...)

 

Nghiệp khảo – trần gian thành bể thảm

Nợ đòi… dương thế hóa dòng mê

Bão giông tứ phía khôn chèo chống

Trời đất muôn phương chẳng lối về!

Mõ chuông vang vọng hồi tế độ

Kinh kệ tầm thinh khúc vọng cầu

Thiền môn mở cửa, chờ tương hội

Vãn khách dừng chân lánh bể dâu!

(3 chuông...)

 

Đây chén trà thanh nơi cửa đạo

Dịu ngọt lòng ai buổi gió mưa

Khăn xảo choàng vai rồi sẽ ấm

Chuông mõ ngân nga khúc đại thừa!

Ngoài kia giông bão còn chưa dứt

Nán lại thiền môn – viễn khách ơi

Kinh kệ cho qua ngày bão trút

Lệ lòng theo gió sẽ dần vơi!

(3 chuông...)

 

Thương hết một đời – sư áo vải

Xót cả nhân gian buổi nghiệp đòi

Nguyện cầu lượng cả nương hồn thế

Cứu rỗi nhân hoàn cơn biến di!

Thiên tai, dịch bệnh đang trùm khắp

Biết trốn vào đâu buổi loạn trần

Nghiệp khảo nghiệp giần – thê thiết quá

Trần cảnh bi thương đến bội phần!

(3 chuông...)

 

Cầu xin Cha Mẹ chốn ngôi cao

Xót thương con trẻ vướng trần lao

Ra tay tế độ – nương thần pháp

Vượt cõi mê lầm, thoát bể dâu!

Mai này, mai nữa – đến ngàn muôn

Thất khiếu đê đầu vọng cố hương

Theo dấu mõ chuông lần cội pháp

Nương hồi kinh kệ đáo linh đường!

(3 chuông...)

 

Nhân thế trầm luân đến vạn loài

Thương dùm con trẻ, mẹ hiền ơi

Chiếu thiền sớm tối con trì niệm

Mượn áo thanh hoàng vượt biển mê!

Cầu xin từ Mẫu chốn Diêu Cung

Linh Tiêu đại điện – đấng huyền khung

Cha lành dẫn bước đàn con dại

Rẽ gió đùa mây đáo cửu trùng!

(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)

KINH LỜI NGUYỆN CẦU

Trước
47. LỜI KINH ĐÊM
Kế tiếp
49. KINH TU ĐỂ TRỞ VỀ TỰ TÁNH