- {{item.pageName}}
LỜI KINH ĐÊM
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)
Đêm nghe gió kêu vang lời trách
Người ra đi sao không về quê xưa?
Tìm trong dấu sương đêm hồn viễn cách
Sương buồn rơi ngàn lau lách bên hồ!
Ai đợi bóng du hồn vào quên lãng
Sắc rồi không, không sắc – mộng hoàn nguyên
Thân khách trú như ngọn nguồn nhiễu loạn
Hồn u uyên cùng mưa gió song hành!
(3 chuông...)
Hoa bạc mệnh giam mình nơi cung cấm
Bên hiên mưa nghe tiếng lòng thở than
Đêm dương thế thắp đèn ta phiếm luận
Duyên – không duyên… chuông mõ vọng nhân hoàn!
Áo đã cũ – cuộc viễn trình chưa tận
Tuyết sương còn bên ngõ vắng đăm chiêu
Gió cũng xót thương người nơi cõi tạm
Nghe âm vang lời gió – gió kêu chiều!
(3 chuông...)
Nơi trướng gấm áo quân thần vẹn vẽ
Chốn lầu son dòng khuê các vinh danh
Cõi nhiễu nhương ngơ ngác mộng hàn nhân
Đêm trần thế xót đau hồn mục tử
Máu cùng đỏ – sao còn phân ngôi thứ?
Bước qua đời cùng nắng trú mưa chan
Đoá phù dung cũng sớm nở tối tàn
Hương sắc ấy đẹp lòng người bao nả!
(3 chuông...)
Chuông gọi khách trần hoàn nơi cõi hạ
Mau – mau lên kẽo trễ mộng hồi quy
Chốn nhân gian đây “sống gởi thác về”
Sao chẳng tỉnh, còn mãi mê tạo nghiệp!
Đem sức vóc mà dựng xây đất nước
Đem bàn tay nâng đỡ kẻ sa cơ
Đem tình thương chia sẻ khắp thân sơ
Tâm từ ái xót người trong mê lộ!
(3 chuông...)
Ta hữu phúc nên bạc tiền dư giả
Do nhiều đời nhiều kiếp đã thi ân
Người quyền cao chức trọng chốn quan trường
Bỡi kiếp trước cưu mang người lỡ vận!
Nếu muốn biết nghiệp tiền căn thiện ác
Ngẫm thân này họa phúc tỏ tường ngay
Xem bàn tay tạo tác ở hôm nay
Tất sẽ biết ngày sau thành báo ứng!
(3 chuông...)
Duyên với nghiệp cứ lặng thầm chuyển vận
“Quả” từ “nhân” – ngọt đắng cũng ta trồng
Chốn dương trần, cõi giả tạm mười phương
Vay với trả cũng là tuồng nhân thế
Thân hữu hạn trách chi đời dâu bể
Cuộc luân hồi sanh tử mãi vào ra
Đêm giả trần bừng tỉnh giấc nam kha
Theo tiếng mõ câu kinh về cửa đạo!
(3 chuông...)
Sư áo vải trông tình đời áo não
Thương chúng sanh thọ nghiệp – mãi vô minh
Mở chiếu thiền, khai pháp đạo anh linh
Gióng chuông mõ, gọi nhân tình tu tạo!
Thương tín chúng thuở “nghiệp nhồi, nghiệp khảo”
Xót nhân gian – chốn “đi dễ – khó về”’
Men giả trần lớp lớp phủ đường mê
Nguồn vĩnh lạc vùi giữa đêm bào ảnh!
(3 chuông...)
Chuông thống thiết kêu vang hồi ấm lạnh
Lời kinh đêm xao động ngõ đường mê
Mau dừng chân đứng lại – khách trần ôi
Ta ngồi xuống chiếu thiền tu chuyển nghiệp!
Vị Lai Pháp độ người trong muôn một
Đạo với đời hội hiệp, chẳng lìa xa
Nguyện cùng nhau cho trần cảnh hoan ca
Cho nhân thế bình an và hạnh lạc!
(3 chuông...)
Không tạo ác sẽ lánh xa đường ác
Biết yêu thương quả thiện đã vun trồng
Ngày mai đây ở giữa chốn bụi hồng
Thân hữu hạn chẳng còn đau nghiệp cũ!
Vị Lai Pháp cũng ngọn nguồn khách trú
Tu chưởng đời cho mai hậu an vui
Bàn tay ta tạo tác đã đủ rồi
Nay cõi tịnh ta về theo nếp tịnh!
(3 chuông...)
Rồi giông bão sẽ tàn cho xuân đến
Hoa cỏ hiền làm ấm bước tha phương
Hương sắc kia tươi đẹp cũng ta trồng
Ong bướm nọ tìm xuân về bên cửa!
Muốn an định mượn lời chuông tiếng mõ
Dạ cầu tìm kinh kệ lắng lòng đau
Chiếu thiền kia kẻ trước với người sau
Đêm thanh sử ta đáo đầu hạnh lạc!
(3 chuông...)
Lời chuông mõ – điệu trầm ca u mặc
Giữa đêm trường vang vọng khắp gần xa
Linh tử ơi – hồn theo dấu mây qua
Về với mẹ trên chiếu thiền tịnh lạc!
Đêm thanh vắng mõ chuông cầu giải thoát
Mẹ Cha ơi – con trẻ nguyện quay về
Lời kinh đêm như ngọn nến lần soi
Miền vô cực xin Mẹ Cha ấn chứng!
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)