- {{item.pageName}}
KINH TÂM NGƯỜI CÓ ĐẠO
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)
Chiều lặng lẽ đi về qua ngõ vắng
Ngẫm đời mình tóc trắng – mộng về đâu
Bàn chân quen ngõ lầy lội thấp cao
Tay bám víu, môi mời chào kẻ lạ!
Đường hoạn lộ mù cay đôi mắt đỏ
Bước thăng trầm hoa cỏ lạnh màu sương
Ngàn mây xa hờ hững – mộng vô thường
Con sóng trẩy – trùng dương thành rốn bể!
(3 chuông...)
Cõi giả tạm đầu thai – người cũng thế
Mang hình hài dễ hư hoại, suy vong
Chẳng giữ gìn, chẳng che chắn đỡ nương
Đem sức mạnh mà dựng xây, tạo tác
Xem trần thế như trò vui đổi chác
Mộng gồm thâu lục quốc – trống chiêng khua
Giữa chiến trường có kẻ thắng người thua
Được với mất cũng chỉ trò may rủi!
(3 chuông...)
Giữa đêm tối lặng lờ nghe gió kể
Kẻ sa cơ đổ lệ giữa đô thành
Cuộc vui còn chưa dứt ở lầu xanh
Nàng ca kỷ vùi mình bên chiếu rượu!
Mưa bão có đi về qua phố thị
Kẻ không nhà hiu hắt mảnh đèn chong
Ở gầm cầu – bên hè phố công viên
Đêm lạnh giá giữa phố phường hoa lệ!
(3 chuông...)
Kẻ lầm lụi giữa bụi bùn nhân thế
Người ngựa xe nhung gấm chốn lầu cao
Ánh đèn vàng chẳng soi tỏ canh thâu
Đêm vẫn tối – nghìn đêm còn rét lạnh!
Người quên mất đời chỉ như mộng cảnh
Có rồi không – không, có lại hoàn nguyên
Cuộc luân hồi vay trả cứ lưu liên
Tâm có đạo đừng bám theo vọng cảnh!
(3 chuông...)
Tâm có đạo – mặc tuồng đời ấm lạnh
Chẳng oán thù, chẳng tranh chấp hơn thua
Mở lòng mình thương vạn loại gần xa
Nguyện san sẻ đỡ nương người khốn khó!
Rộng dung cả đến ngàn cây nội cỏ
Đức hiếu sinh dung dưỡng cả muôn loài
Chẳng vì ta mà bức hại cho người
Ta chẳng được khi chúng sinh thống khổ!
(3 chuông...)
Tâm có đạo – giác ngộ là tự tính
Bỏ đường mê, lần nẻo sáng mà đi
Dạ cầu tìm giải thoát – chẳng sân si
Tâm từ ái xót người trong mê lộ!
Tâm có đạo nguyền “phá mê khai ngộ”
Tu, tu đi – tu nữa chẳng lần khân
Mượn xác trần mà tu tạo phúc ân
Đừng dụng sức mà gồm thu vật chất!
(3 chuông...)
Dòng hữu hạn thì sớm còn tối mất
Giấc công hầu như bóng ruỗi tà dương
Bóng cùng ta hội ngộ ở bên đường
Một giây phút rồi tan cùng bọt sóng!
Đạo là lối – là đường quang ngõ rộng
Ta nhiều đời nhiều kiếp đã lần theo
Mượn áo trần ta tiếp chặng đường tu
Lần dấu đạo ta trở về nguồn cội!
(3 chuông...)
Lấy trần cảnh thử tâm người có đạo
Lấy gian nan thử dạ khách anh tài
Lấy bạc tiền danh phẩm dựng lôi đài
Lấy nhan sắc thử dạ người trung liệt!
Bài “test” thử chưa kịp ngày tổng kết
Đá vàng phai – danh phẩm rớt như sung
Xót lòng chưa – người gục khóc bên đường
Đêm chưa đến đã là ngày tận thế!
(3 chuông...)
Theo giông bão sẽ về cùng dâu bể
Chuộng giả trần thì đáo ngõ trầm luân
Người đã gieo thì phải gặt riêng phần
Không tham đắm thì chẳng sa đường dữ
Tâm biết đạo rộng dung và tha thứ
Lòng yêu thương chia sẻ với muôn loài
Bởi đường tu là danh phẩm ngôi trời
Tu đi bạn – để về ngôi chính phẩm!
(3 chuông...)
Sư áo vải đem đạo trời chuyển vận
Cứu linh nhi – bao bận đã công thành
Phá tràng mê, dìu dẫn khách hùng anh
Buông tay súng tay đao về cửa đạo!
Người vẫn thế – theo cội nguồn giông bão
Đêm nhân gian buồn lắm – khách trần ơi
Mõ chuông kêu gọi mãi đến mòn hơi
Câu sám hối trên bờ môi cũng nhạt!
(3 chuông...)
Sao chẳng tỉnh – khách trần miền lưu lạc
Thế gian này đâu phải chốn quê xưa
Bổn căn kia bao thuở đã tu trì
Ngôi chánh phẩm rẻ rúng chi mà vậy!
Sư áo vải dẫn đoàn quân áo vải
Dắt chúng sinh vạn loại vượt trùng mê
Mau mau lên – “đêm phán xét” gần kề
Tu đi bạn – kẻo muộn về cố quốc !...
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)