- {{item.pageName}}
KINH MUÔN DẶM ĐƯỜNG TU
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)
Đêm nằm nghe gió sang ngang
Ngẫm thân tứ đại bên đàng ruỗi dong
Áo xưa dù nhuốm bụi hồng
Vẫn mang tâm huyết vun trồng duyên sau
Thân người như ngọn cỏ lau
Theo cơn gió cả lạc vào biển mê
Nỗi đi, nỗi ở bộn bề…
Sớm còn tối mất, tái tê lòng này!
(3 chuông...)
Sao chẳng biết trần ai cõi tạm
Chốn nhân gian bạo loạn trăm bề
Một hồn tỉnh, vạn hồn mê
Kéo nhau lũ lượt đi về sớm trưa
Thân hữu hạn mến ưa của giả
Trí phàm nhân món lạ tìm cầu
Chẳng cần phân định vàng thau
“Vui đâu chúc đó” – để sầu bổn căn!
(3 chuông...)
Bởi thân cách theo đường nghiệp quả
Đáo trần dương nghiệp trả, nghiệp bày
Cảnh trần vay một trả hai
Vô minh chẳng biết, đọa đày thân sau
Cõi dương thế muôn màu giả tạm
Quyến dụ người vực thẳm sa chân
Bụi bùn sánh tựa vàng ngân
Giả chân lẫn lộn chẳng phân cội nguồn!
(3 chuông...)
Sư áo vải mượn tuồng nhân thế
Gióng mõ chuông chỉ lối đường quang
Vén mây vọng nguyệt rỡ ràng
Đủ duyên pháp khởi, chinh an bãi bờ
Chuông mõ gọi – mịt mờ tam giới
Nẽo trần hoàn đuốc tuệ lần soi
Sá gì thân phận nổi trôi
Giữa cơn bĩ cực gióng hồi chuông thanh!
(3 chuông...)
Câu kinh vọng, liên thành sực tỉnh
Áo thân vương bất định cũng nguy
Sỏi cát đem sánh vàng mười
Cuồng phong một trận – vàng mươi cũng hoài
Thời mạt pháp thân người khó giữ
Buổi hạ ngươn thánh tử lâm nguy
Con Cha con Mẹ ngôi trời
Chớ để sanh chúng chê cười rẻ khinh!
(3 chuông...)
Thuở bốn biển điêu linh mà thảm
Ngắm dân tình thọ nạn mà đau
Chẳng nề danh phẩm thấp cao
Một liều, ba bảy cũng liều cứu nguy
Chiếu thiền mở phụng trì lệnh cả
Buổi lâm phàm thật giả khôn phân
Trên ngàn dưới nội chuyển luân
Xa xôi vọng tiếng chuông ngân tìm về!
(3 chuông...)
Giữa cõi thế bộn bề lắm nỗi
Khai chiếu thiền – mở hội triều thiên
Thương hồi mạt hạ đảo điên
Con Trời xuống thế dong thuyền độ sanh
Đêm tương tế Cha lành hướng đạo
Ngày phong quang Mẹ Mẫu dắt dìu
Tấm lòng Cha Mẹ chắt chiu
Con ơi chớ phụ mà đau lòng này!
(3 chuông...)
Cha với Mẹ chỉ bày mọi nẻo
Dụng linh quang dẫn lối con khờ
Xác trần con cứ lơ ngơ
Đường mây lối gió hững hờ ruỗi dong
Thời mạt pháp đạo đồng khó giữ
Buổi điêu linh Phật thủ tượng đài
Chúng sinh thọ nạn rơi dài
Mấy ai đến được chân ngài cầu xin!
(3 chuông...)
Sư áo vải tầm thinh bốn hướng
Dụng phép thiêng mà chưởng tâm cơ
Thương cho con dại con khờ
Mượn câu pháp đạo ru hờ sớm hôm
Tiếng chim hót ngoài sân vang vọng
Kẻ bỏ quên, người lóng tai nghe
Chim kêu: đạo chẳng đâu xa
Mở lòng thấy đạo, hiên nhà sớm trưa!
(3 chuông...)
Mượn lời gió xa đưa tiếng mõ
Gióng chuông từ thuận ngõ huyền vi
Đón người về, tiễn người đi
Đến đi cũng giữ đạo nghì mới thông
Cơn gió dữ qua vườn tịnh lạc
Cỏ hoa hiền tấu nhạc thiên không
Dịu cơn khắc bạc giữa lòng
Ghé hôn ngọn cỏ – bão giông cũng dừng!
(3 chuông...)
Sống phải giữ đạo thiền làm trọng
Giữa loạn trần tâm động mới nguy
Chánh tâm – chánh niệm – chánh tri
Tham sân si mạn – vậy thì tránh xa
Đường tu khó bởi ta chẳng sửa
Biết tu rồi chuyện khó thành không
Tu cho thế giới đại đồng
Long hoa mở hội – đẹp lòng anh nhi!
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)