- {{item.pageName}}
KINH LỤC CUNG GIÁNG BÚT
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)
Lệ nồng mẹ tiễn con đi
Sương sa đất khách, nào khi tương phùng
Áo xưa rồi nhuốm bụi hồng
Hoàng kỳ lệnh tiễn… não nùng cơn mơ
Nhân gian nào có hẹn giờ
Bước chân mục tử bên bờ ruỗi dong
Đây nhà lửa – chốn thiêu thân
Nọ là bể khổ tìm không thấy bờ!
(3 chuông...)
Canh khuya tiếng gió hững hờ
Mẹ thương mẹ nhớ con thơ lụy đầm
Trần gian cõi tạm náo nương
Con ơi hãy nhớ đo lường giả chân
Đừng như mây gió phù vân
“Vui đâu chúc đó”, ngàn cân cũng hoài
Con Cha con Mẹ đông đoài
Mẹ Cha đâu có bỏ rày con thơ!
(3 chuông...)
Mẹ thương con dại con khờ
Mẹ làm cánh võng ru hờ con xa
Mẹ làm ngọn cỏ cành hoa
Nhắc con chớ để đọa sa bãi bùn
Mẹ làm hơi gió trên ngàn
Nhắc con trả nợ nhân gian rồi về
Con ơi đừng lạc đường mê
Gieo thêm nghiệp dữ lỗi thề nghe con!
(3 chuông...)
Cha nghiêm khắc, Mẹ chìu lòn
Con hư thì cũng là con một nhà
Cha rầy dạy, Mẹ thứ tha
… Cha bày nghiêm lệnh – Mẹ xa con khờ
Cung son Mẹ ngự thẫn thờ
Gió lay trướng gấm, ơ hờ áo xiêm
Đường trần mờ mịt u uyên
Bão giông bốn phía phũ đường con đi!
(3 chuông...)
Con đi từ ấy chẳng về
Cha thương Mẹ nhớ, não nề khúc nôi
Thiên hà sấm động con ơi
Khói sương mù mịt, bể đời dạt xiêu
Lặng nghe chim quốc kêu chiều
Con ơi – lòng mẹ đủ điều bi thương
Con từ phiêu bạt trần dương
Ngữa tay chẳng thấy, ngùi thương Mẹ hiền!
(3 chuông...)
Giả trần – hai mối nhân duyên
Thiện ác đã định, oan khiên đáo đầu
Làm cho nhân thế cơ cầu
Nghiệp duyên tạo tác khơi màu trả vay
Nhân lành quả một thành hai
Nhân ác vay một trả mười nha con
Con từ gác tía lầu son
Ngôi trời xuống thế phải tròn nghĩa ân!
(3 chuông...)
“Quan đầu lĩnh” – “hội phong vân”
Xuống tay tạo tác chẳng phân chánh tà
Thua gì cái giống quỷ ma
Đường quang chẳng bước, vào ra dạ đài
Như loài chùm gởi trên cây
Ký sinh hút máu cho đầy túi tham
Nhân duyên trời định rõ ràng
Sanh trần phải gọi trần gian là nhà
(3 chuông...)
Cây cao phúc cả thành hoa
Thảo thơm ngọn cỏ hiên nhà cũng xuân
Làm cây làm cỏ đi con
Chớ làm giông bão chui lòn cửa sau
Xin cho làm giọt mưa mau
Rửa trôi nghiệp cũ, ngôi cao con về
Còn duyên tựa cội bồ đề
Nương dòng tịnh thủy, hồn mê đoạn lìa!
(3 chuông...)
Đừng ham bóng sắc con ơi
Huyễn hư – cho dẫu có rồi lại không
Xác thân giữa chốn bụi hồng
Cầm như ngọn lá giữa dòng vô minh
Ngàn năm quả vị chuyển luân
“Con Cha Con mẹ” lụy trần ô danh
Sân chầu sau trước vắng tanh
Mẹ thương con mẹ chẳng đành buông lơi!
(3 chuông...)
Lục cung chánh phẩm ngôi trời
Con ơi chớ để thói đời rẻ khinh
Làm người sau trước phân minh
Bão giông xô dạt, anh linh chẳng hoài
Đau lòng mẹ lắm con ơi
Mẹ nương con dại để đời con hư
Mõ chuông vọng bước phù đồ
Mẹ theo chân trẻ ven bờ trầm luân!
(3 chuông...)
Bụi hồng phủi hết đi con
Tu cho nhẹ gánh phong trần hai vai
Tìm đường trở lại ngôi trời
Cha chờ Mẹ đợi, con ơi mau về
Thương con Mẹ xuống điển cơ
Gióng chuông gõ mõ, hát hờ con nghe
Con ơi từ bỏ đường mê
Giữ mình cho trọn, trở về Thiên Cung!
(3 chuông...)
Mai ngày con – Mẹ trùng phùng
Nhắc con chữ hiếu, chữ trung phải tròn
Khởi từ lục phẩm – cung son
Nhắn con sau trước tỏ tường khúc nôi
Mẹ chờ Cha đợi con ơi
Thu vàng lá rụng, chân trời ráng pha
Trần gian cõi tạm vào ra
Buông đi vọng tưởng mới là anh nhi!
(3 chuông...)
Con ơi “lộc phẩm chi nghi”
Ban cho con trẻ đền nghì muôn sau
Đừng đem lẫn lộn vàng thau
Sánh cùng sỏi đá mà đau phẩm trời
Mẹ chờ con trẻ về ngôi
Ngự phòng mẹ chẳng lẽ loi một mình
“Con Cha con Mẹ” trùng phùng
Hội rồng mây có tên con bảng đề!
(3 chuông...)
Lục cung mẹ mĩm miệng cười
Lầu son chợt ấm, ngôi trời chuyển luân
Trào ca con lại thung dung
Cân đai áo mão sánh cùng quan gia
Con về bên gối mẹ già
Mẹ vui, chẳng xót con xa dặm trường
Cha cười – con trẻ quây quần
Hội Tiên gồm đủ thân danh rỡ ràng!
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)