VỊ LAI PHÁP

{{app.isOpen() && app.isMobile() ? 'close':'menu'}}
search
share

{{group.groupName}}

  • {{item.name}}
{{bookPage.isOpen() && bookPage.isMobile() ? 'close':'format_list_bulleted'}}
Kinh sách - Kinh Nhật Tụng Vị Lai Pháp (Quyển Một)
file_download print share close
  • {{item.pageName}}

KINH NGỌC HOÀNG THƯỢNG ĐẾ THUYẾT GIẢNG

(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)

              

Ta Ngọc Đế – Thượng Hoàng nơi chín bệ

Nay về đây mượn áo khách trần gian

Nói với con thơ – đang trả nghiệp chốn nhân hoàn

An ủi trẻ, nguôi lòng già nơi cách biệt!

Thương con dại – mà con nào đâu biết

Chẳng phải là ghét con đến nỗi – con ơi!

Bao giờ con hết ngạo ngược rong chơi

Ham tạo tác, ham đổi dời dịch chuyển!

(3 chuông...)

 

Mang tính cách bậc Linh Thần trong trướng gấm

Tạo nghiệp oan phải lưu lạc, bỏ ngôi trời

Vẫn thói ngông nghênh – biết một chẳng tường hai

Xin tha thứ cho con khờ nơi hạ giới

Cho nó được thêm một lần cãi hối

Bởi để cho con hư ta đắc tội chốn trần hoàn

Việc trào ca ta quá đỗi muộn phiền

Trao con trẻ cho mẹ hiền khuyên dạy!

(3 chuông...)

 

Nuông cho lắm để đọa đày nơi cõi thế

Trần gian này còn mấy nỗi – Cô Hai ơi!

Bởi ngôi trời kia sắp hết vận hạn rồi

Ở tận chốn trào ca – ta chỉ mong sau trước

Kịp thu lại những đứa con trần miền luân lạc

Ngày mai này ở cõi khác – mặt trời lên

Thì Thiên Trào chúng ta vẫn còn hội tụ quây quần

Không còn có những cuộc thư hùng khảo vị

(3 chuông...)

 

Con cái sớm hôm bên chân già thủ thỉ.

Ta đã lầm – cho tỷ thí chọn hùng anh

Để con loạn trào ca rồi đáo xuống trần miền

Để Cha Mẹ trông chờ con mỏi mắt!

Con chẳng được quy thiên vì si mê lầm lạc

Con của ta đứa nào ta cũng xót cũng thương

Chẳng lơ đãng mà bỏ rày ai đó đâu con

Đừng hiểu lầm theo chuyện xưa tích cũ!

(3 chuông...)

 

Rằng Ngọc Đế này là ông già cổ hủ

Ép buộc con theo khuôn sáo suy mòn

Bởi phận đời mỗi người một khác – ơi con

Ta có lách được luật trời không cứu đặng

Bởi nó tạo phong ba – bốn phương đều tường lãm!

Bắt buộc ta phải đem con ra mà hành khảo, đọa sa

Nó trả nghiệp của mình, để đau đớn Mẹ Cha.

Mai trời chuyển thì e con chẳng về kịp lúc!

(3 chuông...)

 

Mẹ Cha đây vẫn đợi chờ mỏi mắt

Giọt lệ trần miền, con hối hận có kịp chăng?!

Tu đi con để rời khỏi chốn bụi hồng

Để trở lại cùng Mẹ Cha nơi lạc quốc.

Con con ơi – ngày mai đây khi bãi trào, bãi chức

Cha con ta còn được gặp nhau không?

Ta về đây – bên tai trẻ nói dài dòng

Cũng chỉ mong rằng con mốt mai tỉnh ngộ!

(3 chuông...)

 

Tu đi con – để trở về viễn cố

Cùng Mẹ Cha cho kịp bước chuyển luân

Ngày mai đây khi thế sự xoay vần

Thiên trào đó – bãi tuồng, bãi chức

Thì con ơi, con tìm đâu cho được

Mẹ cùng Cha để mà thuận một nhà.

Tu đi con – rồi trở lại trào ca

Lời Cha nói, con nhớ đi một thuở!

(3 chuông...)

 

Ngày hôm nay Cha rời đi chẳng nỡ

Nói với con khờ cho tỏ dạ anh nhi

Tỉnh táo đi con mà sau trước phụng trì

Cho chánh pháp để trở về cố quốc.

Con con ơi – đây là màn ba, chuyến chót

Cha trở thuyền, bẻ lái rước con thơ!

Mau lên con đừng ở đó mà chờ

Đi lang bạc kỳ hồ mà... Kiếm đạo!

(3 chuông...)

 

Đạo đâu đó mà con tìm cho hại não

Đạo trong tâm người – đạo ở đức tự thân

Đạo ở trong tim và ở giữa nhân quần

Và đạo đó trên chiếu thiền, nơi chính phẩm.

Đạo ở đâu mà con chìu lòn đi kiếm?

Con, con ơi chỉ có bóng linh kỳ...

Nghe gió dậy chiều mai thì cờ phất uy nghi

Bằng gió lặng thì cờ kia cũng rũ!

(3 chuông...)

 

Có vẽ đường cũng không về được miền linh thứu

Để nghe cội bồ đề đợi gió hát lao xao

Chánh phẩm kia còn ở tại ngôi cao

Sao các con cứ kiếm tìm nơi hạ giới!?

Rồi lầm lũi, vướng bụi bùn nhân thế

Đi hành hương kiếm Phật ở đường xa

Con, con ơi – quay vào trong là thấy Phật đó mà

Phật chẳng phải Phật – ta chẳng là ta đó vậy!

(3 chuông...)

 

Phần Thánh cách – kỷ ngươn này muốn thế

Phải rửa sạch thân căn thì mới được quay về

Thánh cách kia mau nép cội bồ đề

Chiếc áo vải vượt trùng mê thoát trận!

Đừng nên bám vào tiền tài vốn nặng

Đừng ham lợi lạc kia – làm hư hoại thân danh

Rồi lưu lạc dương trần thêm nữa, ơi con…

Để Cha Mẹ thương con mà áo não!

(3 chuông...)

 

Dẫu đau đớn bởi nghiệp hành nghiệp khảo

Chẳng dấn bước sông hồ – sao trở lại được trào ca?

Lưu lạc bao năm, con chưa trở lại quê nhà

Chưa thấy được đường về Phật quốc…

Thì con ơi, cõi trần này sau trước

Phật ở đâu sao chẳng chỉ đường con?

Bởi tâm đức của ta chưa đủ vẹn tròn

Nên lạc bước, đi hoài mà chẳng tới!

(3 chuông...)

 

Tỉnh táo đi con – chiếu thiền đang mở lối

Cha đợi chờ, Mẹ mỏi mắt trông con

Mau lên con – rồi trở lại lầu son

Cho sum họp cùng Mẹ Cha sớm tối!

(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)

       

21 giờ ngày 21/2/2020 – (Cha Thượng Hoàng về thuyết giảng tại đạo tràng Vị Lai Pháp).

Trước
34. KINH LÒNG THÀNH VỌNG THẤU DIÊU CUNG
Kế tiếp
36. KINH TIẾNG GỌI VỀ NGUỒN