- {{item.pageName}}
KINH SUỐI NGUỒN HẠNH LẠC
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)
Hãy sống như ngồi bên chân Bụt
Nhẹ nhàng, hoãn đãi, yêu thương...
Trãi từ tâm cho vạn loại quanh mình
Lấy rộng lượng, bao dung làm cứu cánh!
Hãy sống như giọt hồng nắng sớm
Ban phát sẻ chia chẳng biết cân phân
Để những ai hướng về ánh nhật quang
Được nhuần gội hồng ân từ Thượng Đế!
(3 chuông...)
Hãy sống như hoa hiền cỏ dại
Dọc lối đời làm dịu gót lưu sinh
Uống sương đêm mà hun đúc tinh anh
Để một sáng loài vô danh rạng nở!
Hãy sống như cành khoai và ngọn lúa
Tháng ngày qua chiu chắt tự mầm xanh
Khoai cỏ hiền nuôi dưỡng gốc từ tâm
Hạt lúa mẫy trả ơn người chăm tưới!
(3 chuông...)
Hãy sống như một ngày sau cuối
Mai rời đi chỉ còn lại dấu chân
Chớ để lòng bám chấp mộng phù sinh
Bỡi trần thế chỉ là tuồng ảo hóa!
Hãy ban phát như làn hương theo gió
Chẳng cân phân trong đục bước di hành
Khởi bay lên, lan tỏa mộng khinh thanh
Chẳng chìm đắm ở giữa dòng ô trược!
(3 chuông...)
Hãy sống như cánh chim bằng xông lướt
Giữa phong ba uế trược dạ ngoan cường
Mảnh y bào dẫu nhuốm bụi tà dương
Tâm chẳng loạn giữa muôn trùng giông bão
Hãy sống như đất trời vạn thuở
Chốn thâm sơn gió núi gọi mây ngàn
Dẫu nắng mưa xuân hạ vẫn tuần hoàn
Trời đất chuyển, mùa lại sang – chẳng vội!
(3 chuông...)
Hãy cố gắng làm một người lương thiện
Tạo nhân lành cho sanh chúng noi gương
“Quả từ nhân” ... Rồi giông bão, tai ương
Sẽ dịch chuyển – sóng yên và bể lặn!
Để mốt mai khi ngày tươi sắc nắng
Ta chẳng làm kẻ lạ khóc bình minh
Phúc nhuần gieo, cây cỏ cũng chung tình
Vòng nghiệp quả chuyển mình theo nắng sớm
(3 chuông...)
Ít ham muốn thì chẳng thừa vọng tưởng
Ít so đo sẽ thêm bạn, bớt thù
Đừng ăn ngon, mặc đẹp buổi trời lu
Khi nhân loại chung quanh ta còn khổ!
Bớt trang sức, điểm tô ngày nắng trở
Cái giả trần đừng bám nữa con ơi
Trôi phấn son ta chẳng khác tên hề
Khi giọt lệ của nhân gian còn đổ!
(3 chuông...)
Biết tu tiến đã là người giác ngộ
Chiếu thiền kia đừng ngồi mãi con ơi
Đừng an lành chỉ riêng một mình ta
Vui sao được khi nhà nhà thống khổ!
Xắn tay áo ta lên đường cứu trợ
Đem tình thương chan rãi xóa hận thù
Đem tiếng cười xua khí tiết âm u
Đem đuốc tuệ soi tận cùng ngõ tối!
(3 chuông...)
Ta biết đạo – trách chi người nông nổi
Ta bình an đừng bỏ kẻ sa cơ
Đêm nhân gian nhiều ngõ tối không màu
Giữa đô thị lắm phận đời xiêu lạc!
Về với biển nghe ngậm ngùi sóng dạt
Thương con tàu vùi gấp giữa phong ba
Sóng trần dương thì cũng thể dòng xa
Thuyền chở khẳm giữa giang hà bão nổi!
(3 chuông...)
Thương áo đạo phơi giữa mùa quan tái
Xót cửa thiền ngày gió dậy can qua
Nén hương thơm lạc lõng giữa trời xa
Lời chuông mõ buông giữa triều sóng dữ!
Con thuyền đạo mang hồn người lữ thứ
Vẫn một mình chèo chống vượt trùng khơi
Khuất nhân gian – hiu hắt một góc đời
Vẫn lặng lẽ theo người qua biển nghiệp!
(3 chuông...)
Xa bến giác tức sẽ gần u ngục
Lìa ánh dương bóng tối phủ đường mê
Chốn hồng trần đừng nợ nữa con ơi
Gieo phải gặt ấy luật đời vay – trả!
Con thuyền đạo neo bến bờ tục thế
Đón nhân sanh mau trở gót, hồi đầu
Dạ lương thần trang trải chốn bể dâu
Sư áo vải trần cư – cầu giải thoát!
(3 chuông...)
Chẳng cho ta mà cho người sau trước
Chẳng vì ta, vì khắp cả quần sanh
Bỏ đường mê – nẻo đạo bước lần sang
Xa bến đục, đò ngang chờ đợi khách!
Đêm trần thế vẫn lạc lầm, va vấp
Ngọn đuốc thiêng người thắp, chỉ đường quang
Mau lên con – theo dấu đạo kỳ vàng
Ta viết lại trang sử đời mai hậu!
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)