VỊ LAI PHÁP

{{app.isOpen() && app.isMobile() ? 'close':'menu'}}
search
share

{{group.groupName}}

  • {{item.name}}
{{bookPage.isOpen() && bookPage.isMobile() ? 'close':'format_list_bulleted'}}
Kinh sách - Kinh Nhật Tụng Vị Lai Pháp (Quyển Một)
file_download print share close
  • {{item.pageName}}

KINH THUYỀN TỪ QUA BỂ TỤC

(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)

          

Lá rụng sân chùa nghe xào xạc

Lời rêu lời gió hát ngoài hiên

Gieo chi nghiệp dữ tiền khiên

Đọa đày thân xác triền miên thảm sầu

Thân hữu hạn biết đâu là tội

Theo đường mê lại gội bể trần

Ngục đời tăm tối giam cầm

Đáo đầu nghiệp quả – xa đàng lạc quê!

(3 chuông...)

 

Người gục khóc bên bờ sinh tử

Gió thì thầm: nghiệp dữ thọ sanh!

Bỡi xưa chẳng tạo căn lành

Bây giờ quả đắng trọn dành duyên sau

Người rên siết: trời cao có thấu?

Tội tình chi nghiệp khảo, nghiệp đòi

Xót thương thân phận nổi trôi

Trời cho thuyền đạo cứu người lầm than!

(3 chuông...)

 

Sư áo vải xoay chuyền bể khổ

Lòng những đau – lệ đổ muôn chiều

Thế gian tựa những cánh diều

Tung mây lướt gió như triều sóng âm

Mai lỡ bước sa chân mà tủi

Duyên trăm năm như bóng đuổi hình

Khóc cười giữa chốn u minh

Hẹn nhau muôn dặm trường đình cũng thôi!

(3 chuông...)

 

Duyên tạo tác như ngòi thuốc nổ

Quả đáo đầu – tuyệt lộ còn đau

Biển nào biển chẳng sóng xao

Đua nhau vượt biển, khơi màu tang thương

Nghe gió kể nguồn cơn sau trước

Khách trần miền lũ lượt theo nhau

Lên non về núi lạy chầu

Bụt đất tượng gỗ vuốt râu cười khà!

(3 chuông...)

 

Chùa với Phật cũng là của giả

Có lòng tin – giả hóa vàng ròng

Mõ chuông gọi khách tâm đồng

Kẻ nghe người chửi, đau lòng người tu

Kìa “biển thánh rừng nhu” chẳng kể

Học chi phường “theo gió bẻ măng”

Được thì cười cợt lăng xăng

Mai “bất như ý” hóa thân phản đồ!

(3 chuông...)

 

Vị Lai Pháp bên bờ loạn thế

Giữ tâm mình đã khó – mơ chi

Những là “thố tử hồ bi”

Lòng son còn được phụng trì, đỡ nương

Tâm hiểu đạo đo lường bể khổ

Thương chúng sinh “tuyệt lộ đáo đầu”

Truyền ai hiểu được cơ mầu

Mượn dòng thanh pháp qua cầu nghiệp duyên!

(3 chuông...)

 

Tu chẳng dứt được liền nghiệp ác

Tu là thôi tạo tác thân này

Chiếu thiền an định từ đây

Dặn lòng đoạn bỏ mối dây buột ràng!

Tâm có nhẹ mới gần tâm Phật

Dạ từ bi mới đắc đạo mầu

Mõ chuông gióng giả kêu cầu

Tu đi – tuyệt lộ đáo đầu Như Lai!

(3 chuông...)

 

Sư áo vải đêm ngày khuyến đạo

Đạo vô vi tạo giữa bụi hồng

Ba bên bốn phía vời trông

Trần hồng bụi phủ, còn mong nỗi gì?

Thời mạt pháp ngựa phi trước gió

Thỏ chui hang, rắn trọ cửa thiền

Tâm còn vọng tưởng đảo điên

Vào chi cửa Phật cho thêm thảm sầu!

(3 chuông...)

 

Thế gian ấy cơ cầu lắm nỗi

Mộng giả chân lạc lối xa đường

Người như khói sóng trùng dương

Thoảng còn thoảng mất, vô thường trở xoay

Sao chẳng mượn cơ trời chuyển vận

Đại linh quang thủ ấn càn khôn

Rủ nhau ngồi xuống chiếu thiền

Con Cha, con Mẹ dẫn truyền ngũ châu!

(3 chuông...)

 

Linh tử nắm tay nhau chèo chống

Nỡ lòng sao bỏ trống sân chầu

Cùng nhau khởi tạo cơ mầu

Đắp xây nguồn cội ngày sau trọn lành

Sư áo vải chỉ rành nẻo đạo

Chẳng mua vui mà tạo vườn thiền

Lời kinh sau trước lưu truyền

Dẫn người lạc lối xa đường về quê!

(3 chuông...)

 

Manh áo vải bao lần lệ đẫm

Thuở chúng sanh mê đắm chẳng tin

Đem tâm hủy báng sứ thần

Vùi nơi tuyệt lộ, giả trần bôi lem

Có ngã xuống, đứng lên mới thấu

Cõi trần ai huyễn ảo mà kinh

Phong quang thì cũng u linh

Nửa thương nửa giận – quay mình được chăng?

(3 chuông...)

 

Thôi thì lánh về miền cô tịch

Mượn núi non sơn dã làm vui

Lời kinh theo gió về xuôi

Mượn dòng suối bạc rửa trôi muộn phiền

Người lên núi tu Tiên tu Phật

Ta về non để dứt nghiệp trần

Buông mình theo áng phù vân

Thả trôi tiếng mõ, lời chuông giữa trời!

(3 chuông...)

 

Tâm đối cảnh chẳng lời sau trước

Kinh vô ngôn “tẩy trược lưu thanh”

Chim kêu, gió hát trên cành

Giữ mình xa cuộc tương tranh – để rồi…

Đêm thanh vắng buông lời sau trước

Lại khuyên người “khử trược, lưu thanh”

Đừng mê đắm mãi hư danh

Đò qua bến tục chẳng đành bỏ nhau!

(3 chuông...)

 

Đừng như cú kêu vang điềm gỡ

Đáo cửa thiền mà khởi tâm ma

Như bầy quạ đói gần xa

Rúc vào xác thối, nhả ra lửa hồng

Mai lại sáng – trời đông vừa rạng

Ngẩng mặt lên đón ánh chiêu dương

Đừng như kẻ lạ bên đường

Làm kẻ “nhĩ mục quan chiêm” lạc loài!

(3 chuông...)

 

Đừng như kẻ đi về cõi ảo

Quên dấu chân lạc bước phù đồ

Để tâm “một tín mười ngờ”

Mang tội hủy báng thiên cơ rành rành

Gió cũng chỉ đường sang tây trúc

Chim kêu vang lời Bụt ngoài hiên

Tâm thiền đối cảnh sanh thiền

Tâm này giông bão theo triền bão giông!

(3 chuông...)

 

Vị Lai Pháp chuyên dòng Thánh Giáo

Khuyên trần hồng tu tạo thiên lương

Thân này cho dẫu bi thương

Chẳng đem áo Thánh mà buôn lộc trần

Chuông gióng giả xa gần đều tỏ

Bỏ đường mê, nẻo đạo lần về

Con ơi nạn khổ tư bề

Buông lìa vọng tưởng, dựa kề Như Lai!

(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)

Trước
29. KINH NGƯỜI GIEO HẠT TỪ BI
Kế tiếp
31. KINH TẾ ĐỘ VONG HỒN CON TRẺ