- {{item.pageName}}
LỜI KINH ÁO VẢI
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)
Đất Trời muôn dặm – tìm đâu thấy
Một chút bình yên chốn bụi hồng
Giọt lệ rơi theo chiều gió trẩy
Đợi mãi… bao giờ thôi bão giông!
Bụi cát mù xoay ngoài chiếu đạo
Cửa thiền tịch lặng cũng bằng không
Chúng sinh nạn khổ còn vây bủa
Áo Thánh nào vui chốn bụi hồng!
(3 chuông...)
Lộ diệc tương tranh làm náo loạn
Ngao cò tranh chấp tất phân ranh
Ao đầm một cõi, trời cao thấp
Tùng bách – giang sơn đã sẵn dành!
Sao chẳng nương nhau cùng thụ hưởng
Giành giật mà chi tạo chiến tranh
“Bất sanh bất diệt” là chân tướng
Ngã chấp tồn dư – mộng huyễn sanh!
(3 chuông...)
Người theo đường gió tìm giông bão
Kẻ đáo thang mây mộng dã tràng
Lấp lánh – ngỡ vàng ròng trên áo
Mảnh chai thì cũng tợ kim cương!
Cõi ảo dấn thân tìm cái ảo
Đường mê lần bước đáo sông mê
Giả tướng đổi thay – còn lại mất
Trần cảnh mơ chi mộng đổi dời!
(3 chuông...)
Đứng giữa nhân gian mùa bão dạt
Thương khách trần dương lạc nẻo đời
Gieo chi giông bão đau lòng cát
Hồng trần bụi phủ, mộng gì nơi!
Áo hoa nửa mảnh – vui nào trọn
Rượu lễ mềm môi, tỉnh vẫn say
Bóng đỗ… dăm ba hồn ngơ ngác
Hồn tỉnh hồn mê vẫn lạc loài!
(3 chuông...)
Thương manh áo vải ngày luân lạc
Xót mảnh dư đồ buổi nhiễu nhương
Hoa rơi cửa đạo đau lòng cát
Nắng dạt truông mây xót dạ rừng!
Ngày mai trong cõi người muôn mặt
Áo vải bạc đầu – mộng vẫn vương
Níu mảnh tàn y, lòng có khác
Dạ Thánh nào an chốn nhiễu nhương!
(3 chuông...)
Dương thế vẫn đang mùa bão loạn
Kẻ cười người khóc… một tràng mê
Linh tử đài cao nguyền độ thế
Mấy kẻ ra đi – mấy kẻ về!
Chuông mõ kêu vang hồi vãn độ
Hồn đắm từ lâu chốn viễn trình
Lục dục thất tình – men ái ố
Giả trần ngơ ngác mộng phù sinh!
(3 chuông...)
Chuông vọng ngàn xa – phiền não đoạn
Trời đất thinh thinh rộng bốn bề
Kinh kệ cho qua hồi nhiễu loạn
Chiếu thiền an tịnh giải tràng mê!
Thương khách trần gian – quên phận bạc
Xót kẻ tội đồ nghiệp trả vay
Ta, khách như nhau… cùng sống thác
Nguyện chẳng mình ta thoát dạ đài!
(3 chuông...)
Gió trẩy bên tai lời thống hối
Mõ rền cửa đạo khúc khai tâm
Chuông kêu: áo vải lòng thanh tịnh
Chớ bỏ nhân gian buổi lệ đầm!
Xếp lại niềm riêng, ta dấn bước
Đi về – qua bão loạn mười phương
Đã đành một kiếp: nguồn khai đạo
Dìu dắt chúng sinh thoát vọng trần!
(3 chuông...)
Được mất nhân gian đều giả tạm
Khảo hành căn, xác có chi hơn
Mười roi nghiệp quả – thôi đành một
Trọn nghĩa nhân gian buổi loạn trần!
Áo vải sư về khơi bếp lửa
Hong mảnh tàn dư trải gió đông
Tịnh cốc vẫn vang lời chuông mõ
Trời đất muôn phương… vạn nẻo tầm!
(3 chuông...)
Đôi lời tâm huyết gởi tha nhân
Nghiệp mới đừng gieo để nợ chồng
Biển đời sôi sục – tâm bất biến
Chuông mõ, kệ kinh lắng vọng trần!
Áo vải quay vào nơi tịnh thất
Đối mảnh tường không, chốn biệt cư
Tam Bảo còn vang hồi kinh tụng
Chuông mõ ngân nga khúc đại từ!
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)