- {{item.pageName}}
KINH VỊ LAI PHÁP - ĐẠO CA (BẢN SỐ 04)
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)
Người thắp lửa từ cội nguồn giông bão
Ngọn đuốc từ tâm soi sáng đêm trần
Bước hoằng khai lạc lõng giọt sầu tuôn
Chờ – lặng lẽ một hành trình rêu phủ!
Mùa trơ khấc những cội cành biếng ngủ
Nắng bạc đầu khô hạn giữa lòng tim
Bàn tay ai đem vá víu nỗi buồn
Đêm vụt sáng – những tinh cầu vỡ rạn!
(3 chuông...)
Người ngơ ngác vọng trời cao đợi sáng
Bước chuyển luân – thánh cách độ trần dương
Khúc kinh cầu ai nhắc mộng thiên lương
Manh áo vải ngậm ngùi thương vóc hạc!
Đóa thanh khí vùi mình trong bụi cát
Bóng trăng vơi lẫn khuất mảnh gương nguyền
Mõ chuông kêu chỉ xao động cõi thiền
Đêm đợi sáng mơ hồ câu kinh khát!
(3 chuông...)
Đêm trần thế – đêm của người va vấp
Bước lạc xiêu, trơ trọi bóng hành nhân
Dấu cuồng lưu khơi dậy sóng triều âm
Người mục tử dấn thân vào cõi loạn!
Ngắm sanh chúng mà lòng đau đòi đoạn
Bỡi vô minh nên tạo nghiệp chẳng dừng
Theo thói quen từ kiếp kiếp đã từng
Đời mai hậu lại nợ nần vay trả!
(3 chuông...)
Sao chẳng tỉnh – thân lạc loài xứ lạ
Giấc khai sinh qua sáu ngã luân hồi
Bịt mắt che tai, chẳng biết đổi dời
Vừa mở mắt – lọt lòng nôi đã khóc!
Trước mặt sau lưng mịt mờ lẫn khuất
Ta là – từ đâu đến – về đâu?
Buổi dấn thân mờ mịt, trước rồi sau
Sanh trần thế – lụy giả trần mà nợ!
(3 chuông...)
Tu đi bạn – để thân căn khai mở
Trần gian đây cõi trung chuyển linh hồn
Mịt mờ sương, hun hút nắng hoàng hôn
Đây với đó cũng “đồng tâm, nhất cảnh”
Sư áo vải mở chiếu thiền – lập hạnh
Phép ngôi cao khai tự tánh, chiêu hồn
Đưa nhân sinh tìm về lại cội nguồn
Đem bổn tính, chơn căn làm cốt cách!
(3 chuông...)
Thêm một bàn tay, thêm nhiều ngọn đuốc
Soi thế trần – đêm lầm lụi rồi qua
Xới đất lên ta trồng lúa trồng hoa
Gieo quả ngọt đổi trao mùa trái đắng!
Nợ tiền kiếp ta vẫn nguyền thọ lảnh
Chẳng chối từ, chẳng trốn tránh lần khân
Dụng chiếu thiền – nhờ pháp bảo hồng ân
Xin gia hộ cho ta thêm bền chí!
(3 chuông...)
Tâm tính sửa – hung hóa hiền chẳng vội
Lòng đổi thay, rộng rãi với muôn loài
Dạ từ bi soi từng mảnh đời dài
Yêu hết cả nhân gian như con đỏ!
Vị Lai Pháp – mặt trời hồng rạng tỏ
Như vầng dương rọi sáng giữa đêm đen
Như hương hoa ngày nắng nỏ buồn tênh
Như ngọn gió dịu êm lòng khắc bạc!
(3 chuông...)
Chẳng an nghỉ nơi giáo đường, tịnh thất
Chẳng lo tu lợi lạc chỉ riêng mình
Chẳng đợi chờ người ban phát, gia ân
Ta tự biến nhơn gian thành cõi tịnh
Tịnh khắc động – nhu thắng cương là định
Mượn oai trời ta ứng cứu quần sanh
Đem tình thương ban phát, chẳng nhân danh
Rồi lặng lẽ lui về miền sơn dã!
(3 chuông...)
Hoa cỏ dại lên màu khi nắng ngã
Cõi thiền kia rêu phủ… gió lang thang
Tách trà thơm còn đợi khách trần hoàn
Nhón chân bước về qua, mùa bão dậy!
Vị Lai Pháp – nguồn đạo từ đón đợi
Ơi những phần linh tử… nhớ về thăm
Mõ chuông kia còn đợi khách tri âm
Dẫu sương tuyết vẫn chứa chan tình đạo!
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)