VỊ LAI PHÁP

{{app.isOpen() && app.isMobile() ? 'close':'menu'}}
search
share

{{group.groupName}}

  • {{item.name}}
{{bookPage.isOpen() && bookPage.isMobile() ? 'close':'format_list_bulleted'}}
Kinh sách - Kinh Nhật Tụng Vị Lai Pháp (Quyển Một)
file_download print share close
  • {{item.pageName}}

KINH "CON CHA CON MẸ" GIÁNG PHÀM TRẦN

(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)

 

Áo mão cân đai về cửa đạo

Thần phách ngôi cao lạc cõi phàm

Những mang tâm huyết mà tu tạo

Ngặt nỗi trần cư giấc chẳng an

Thảo bạt sao giam cầm chí cả

Lầu vàng, nhung gấm tưởng rào thưa

Gởi gió chút tâm tình phóng túng

Theo mây ngàn dặm dựng cơ đồ!

(3 chuông...)

 

Chẳng quen dưa muối ngày cam khổ

Những tiếc cuộc vui ở cõi ngoài

Đêm mộng vượt rào – nơi đất khách

Chiếu thiền dẫu chắc cũng lung lay

Chẳng biết “trường đồ tri mã lực”

Đường xa ngựa chiến nãn chân bon

Áo vải cầm cương dòng Thánh Chúa

Rượu nhạt sao nài khách huyễn chơn!

(3 chuông...)

 

Cửa thiền u mặc tâm còn động

Nhân thế cuồng quay… tịnh lẽ nào

Thân sau, thân trước – mê rồi tỉnh

Ngập ngừng nghĩa trước với tình sau!

Bài khảo – tưởng trò vui buổi sớm

Cả cười… áo gấm lạc trùng vây

Tiếng khóc cõi thiền rung nắng sớm

Giọng cười kiêu bạc lấp truông mây!

(3 chuông...)

 

Cỏ dại cam tâm loài bé mọn

Lẫn lút, bình yên nép cửa thiền

Ngạo mạn – ngẩng đầu bên chân Phật

Huệ, cúc, hồng, lan… một cõi riêng

“Thủ phận” cũng “mưa trời mát mặt”

Cao cách rồi mai lạc gió đông

Cõi tịnh chẳng dung hồn động loạn

Tâm thiền an định chốn phù không!...

(3 chuông...)

 

Ai đem mộng ảo treo đầu sóng

Ai chuốc vọng trần cho nắng hanh

Công giáo dưỡng vẫn còn ghi dấu

Ơn Thầy ơn Tổ… phụ sao đành

Cõi sắc giới lụy người háo sắc

Chốn thanh hư quyến kẻ nhàn thanh

Quan trường kia chờ kẻ mua danh

Cơn gió dữ đồng hành kẻ dữ!

(3 chuông...)

 

Rồi cứ thế – luân hồi sanh tử

Trả rồi vay, nghiệp dữ lần quen

Bàn tay kia lỡ đã nhúng chàm

Vết nhơ ấy làm sao bôi xóa?

Thiên hà gọi – đêm trường xứ lạ

Con Mẹ Cha danh phận rỡ ràng

Áo nhung bay hờ hững thềm không

Trăng cũng khuất… buồn trông phận bạc!

(3 chuông...)

 

Mẹ ngôi cao chờ con mỏi mắt

Cha ngậm ngùi trông khói sương lay

Con ra đi lệnh tiền cầm tay

Sao mãi chẳng trở về cố quốc?

Cõi giả tạm có chi là thực

Con con ơi – sao để lụy trần

Áo Mẹ Cha con để ố lem

Nghĩa phụ tử, quân thần cũng đoạn!

(3 chuông...)

 

Hồng trần ấy chính là bể loạn

Con con ơi – sao chẳng cân phân

Lặng lẽ điệu nhạc trời chuyển vận

Lặng lờ con sóng trẩy – gọi phù vân

Lem luốc áo xiêm mùa bão dậy

Đau lòng Cha Mẹ lắm ơi con

Mau kíp kíp quay đầu kẻo trễ

Trần gian chỉ một “hội khai nguyên”!

(3 chuông...)

 

Cha cho xa mã chờ con đó

Mẹ chuyển anh minh lọc chiếu thiền

Đã đến rồi con đừng lần lựa

Gạn đục khơi trong chỉ một lần

Cơm áo gạo tiền nơi đất khách

Cũng chỉ nuôi thân – mộng giả hầu

Cửa thiền đạm bạc nương thần phách

Rửa xác đi con… để trở về!

(3 chuông...)

 

Sư áo vải buông lời thống thiết

Khách trần hồng những tiếc ngày xanh

Mõ chuông kêu vang vọng liên thành

Cơn khát cháy vẫn đời mai hậu

Thuyền cập bến đợi người giác ngộ

Bỏ dường mê theo dấu nhật quang

Thuyền đưa con đến cõi nhân gian

Thuyền lại đón con về cố quốc!

(3 chuông...)

 

Đem tâm nguyện chuyển dời sau trước

Lối sông mê con chớ lần khân

Ta đầu thai xuống cõi hồng trần

Để cống hiến – chớ mong hưởng thụ

Gởi theo gió lời chuông tiếng mõ

Gởi theo mây ngàn dặm đăng trình

Cho gần xa chuông mõ thinh thinh

Vang vọng đến tai người hữu phúc!

(3 chuông...)

 

Mau ới bạn – tu là tỉnh thức

Bỏ đường mê – về nẻo quang minh

Tu có ta, có bạn, có mình

Tu giữa chợ, đầu non, cuối vực…

Tu thiện pháp là tu tín đức

Tu trên ngàn dưới nội cùng tu

Ngày mai đây bóng xế trăng lu

Ngọn đuốc tuệ mịt mù vẫn rạng!

(3 chuông...)

 

Thế gian pháp dụng người hữu pháp

Tu – đồng cam cộng khổ quần sanh

Người với ta như lá trên cành

Ta chẳng phải cung đàn lạc điệu

Tu là hiểu pháp Trời vi diệu

Là thanh bình, an lạc tự thân

Buông xả đi: mê đắm, tham sân

Bao uế trược xa gần chẳng nhiễm!

(3 chuông...)

 

Từ khối đại linh quang hiển hiện

Mượn thuyền từ chở đạo ruỗi dong

Lời kinh xa vọng thấu đại đồng

Mau lay tỉnh – ơi người cõi thế

Manh áo vải lấm lem nào kể

Tâm buồn thương đoạn đoạn chưa qua

Quên nỗi niềm bi hận gần xa

Tự băng bó vết thương trần thế!

(3 chuông...)

 

Sư áo vải thay lời chín bệ

Đem lòng son trải giữa phong ba

Mong năm châu bốn biển một nhà

Mau thức tỉnh – “đáo đầu bĩ ngạn”

Mai nắng sớm thuyền rời biển cạn

Vượt trùng khơi về lại cội nguồn

Mau, mau lên con trẻ trần miền

Cờ bãi trận – lời nguyền cũng dứt!

(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)

KINH CON CHA - CON MẸ GIÁNG PHÀM TRẦN

Trước
18. TU LÀ BUÔNG XẢ VỌNG TRẦN
Kế tiếp
20. KINH VỊ LAI PHÁP - ĐẠO CA (BẢN SỐ 01)