- {{item.pageName}}
KINH TU VÀ HÀNH - TU TRƯỚC, HÀNH SAU
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)
Ta thèm một chút bình yên
Giữa thời loạn động, bên triền bão giông
Tay trơn mà vén bụi hồng
Tình riêng gác lại, theo dòng chơn như!
Xa xăm giữa chốn bụi mù
Dấu chân tịnh độ ngục tù giam thân
Buông mình theo áng phù vân
Thoảng còn thoảng mất, lụy trần cũng qua
(3 chuông...)
Giả trần mê hoặc hồn xa
Đem thân vào chốn người – ta để buồn
Mai ngày lạnh lẽo mưa tuôn
Mưa xuyên áo mỏng, mưa luồn rẻo cao!
Bụi trần như trận mưa mau
Lấm lem sóng áo, làm sao trở về
Nắng lên lại nhắc câu thề
Trăm năm nguyện cũ – sầu tê tái sầu!
(3 chuông...)
Trường giang sóng trẩy qua cầu
Hồn theo sóng nước bạc đầu về xuôi
Đừng như ngọn lá vàng rơi
Đầu non cuối bể, tả tơi vọng trần!
Chiếu thiền ngồi xuống đi con
Lặng nghe chuông mõ ru hồn nhặt khoan
Đến đi là luật tuần hoàn
Đi thì tạo tác, đến an lạc rồi!
(3 chuông...)
Tạo chi để nghiệp thêm bồi
Gieo chi giống dữ, mai rồi trả vay
Đời như chiều tối, sớm mai
Sớm còn tối mất – đổi thay vọng trần!
Bớt mê đắm – bớt tham sân
Chớ nên tráo đấu, lường cân lọc lừa
Quan trường kẻ thắng người thua
Khác chi chiếu bạc vẫn thừa rủi may!
(3 chuông...)
Mõ chuông gọi khách anh tài
Đem thân cứu kẻ nạn tai mới là…
Đem vai mà gánh san hà
Dựng xây đất nước, an nhà an dân
Thương người như thể thương thân
Khéo đem chí cả mà phân bãi bồi
Đừng ham danh phẩm con ơi
Đừng mê áo mão để đời con hư!
(3 chuông...)
Chuyện công cho tới chuyện tư
Hết lòng gánh vác, đường tu mới tròn
Tu là nhẫn nhịn xa gần
Chuyện chi ích nước, lợi dân hãy làm
Tu là chỉnh sửa thân tâm
Hành như ruộng phước đem trồng duyên sau
Tu là phân định vàng thau
Hành như gió mát thổi vào ruộng trưa!
(3 chuông...)
Mõ chuông dìu dặt gió đưa
Sắc không – không sắc vẫn thừa đục trong
Tu là dịch chuyển sắc không
Biến không ra sắc, nên dòng tịnh nguyên!
Không tham đắm, chẳng lụy phiền
Vọng trần chẳng khởi, chiếu thiền đâu xa
Hẹn nhau rồi cuộc can qua
Thuyền từ đợi đón người xa trở về
Gieo duyên dưới cội bồ đề
Mãn thân tứ đại lại kề non thiêng!
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)