- {{item.pageName}}
KINH TU NGOÀI CỬA ĐẠO
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)
Loạn kỳ đài – gió loạn kỳ đài!
Thiên hà sấm động, trôi dài biển mê
Rủ nhau cõi tục đi về
Áo hoa một mảnh dựa kề non thiêng
Câu sáo ngữ đem viền cửa đạo
Chốn hậu liêu khởi tạo bụi hồng
Đem lời mật ngọt ru lòng
Mượn câu kinh tụng chuyển dòng chân như
(3 chuông...)
Rồi giữa chốn thế nhân bào ảnh
Ta với người ấm lạnh cùng nhau
Cần chi phân định vàng thau
Cõi người quen lạ, trước sau chẳng màng
Đem danh phẩm dìm trong bể tục
Lấy tượng đài phủ phục cung nghinh
Dựng lên ảo tượng, ảo hình
Bụt đất, tượng gỗ mặc tình lạy van!
(3 chuông...)
Nguồn mây động non ngàn chẳng kể
Lời thiên thu réo gọi chẳng màng
Hoa rơi cõi Phật hoa tàn
Một đời cửa Phật cũng sang diêm đài
Dẫu “cung kính bất như phụng mệnh”
Lễ lạy chi – vọng tưởng chẳng trừ
Thuộc kinh như sáo cũng mù
Có mang áo Phật cũng tu đường tà!
(3 chuông...)
Chân lý chẳng đâu xa mà kiếm
Chỉ lòng người vọng tưởng mù khơi
“Lý” nằm trong “sự” đó rồi
Cảnh sao tâm vậy – vẽ vời làm chi
Một chữ “nhẫn” tu trì cho trọn
Dạ “từ bi” khéo luyện cũng xong
Trời – người cũng một “đạo đồng”
Phân chi cao thấp – ra dòng huyễn căn!
(3 chuông...)
Tu cho khác trần nhân mới phải
Tu khuyên người hối cãi, hồi tâm
Tu đừng tu lạc, tu lầm
Tu cho bể tục hóa thành biển chơn
Tu là phải “chìu lòn dắt chúng”
Chúng chưa tin, chưa trọn đường tu
Đừng như đứa chột dắt mù
Đường quang chẳng thấy, bụi bờ vong thân!
(3 chuông...)
“Tu” phải có thêm “hành” mới đủ
Tu cho ta – hành để cho người
Tu là nung lấy vàng mười
Hành như nhổ cỏ, cày tơi đất màu...
Mai đợi nắng trồng rau trồng lúa
Mai đợi mưa bón tỉa cành sâu
Không còn thân phận cỏ lau
Mưa trời mát mặt, gọi nhau tìm về!
(3 chuông...)
Tu chân chính – bồ đề cũng Phật
“Kinh vô ngôn” chẳng học mà thông
Mõ chuông thức kẻ tâm đồng
Rũ nhau gạn đục khơi trong cõi ngoài
Buông tay súng tay đao sát phạt
Buông túi tham vơ vét của người
Buông lòng sân hận si mê
Buông tâm vọng tưởng đi về cõi ma!
(3 chuông...)
Ta với người cũng da cũng thịt
Cũng máu xương gân cốt như nhau
Tự cầm dao cắt còn đau
Làm người đau tủi mà sao chẳng màng?
Sư áo vải đêm thanh lần lựa
Mượn kệ kinh thức kẻ hồng trần
Tiếng chuông vọng thấu đại đồng
Câu kinh nhật tụng chuyển dòng nghiệt oan
(3 chuông...)
Đừng luyến nữa vô thường cõi tạm
Chốn thiền môn đủ phúc mới kề
Sao còn chưa tỉnh hồn mê
Kiếp sau, kiếp nữa... Đi về huyễn không
Xắn tay áo đi làm việc nghĩa
Mở lòng ra giúp kẻ cơ hàn
Hơn là ngồi mãi chiếu thiền
Bịt tai che mắt, thế nhân mặc lòng!
(3 chuông...)
Nơi cửa đạo ra dòng tịnh cách
Bước xuống đời kinh sách đừng mang
Lấy tâm mà đãi trần hoàn
Lấy đức trang trải nhân gian mới là...
Tu thì phải làm gương sanh chúng
Từ cách ăn, nếp ở trước sau
Đừng đem lẫn lộn vàng thau
Ố lem áo vải mà đau phẩm trời!
(3 chuông...)
Tu phải nghĩ cho người trước đã
Phải hy sinh mới trọn đường tu
Mai ngày “lộc phẩm chi nghi”
Mới mang áo vải mà kề non thiêng
Đôi lời khuyến người tu cửa đạo
“Tu” phải “hành” mới đủ phước duyên
Bao giờ trần cảnh hóa yên
Tu hành mới trọn – đạo thiền mới tinh!
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)