- {{item.pageName}}
KINH TU LÀ HOÁN CẢI THÂN - TÂM
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)
Nợ chẳng có sao theo đòi mãi vậy
Ngục u minh mở cửa, loạn cô hồn
Thân chính phẩm đau vùi nơi tuyệt lộ
Ấn công hầu hoen ố bụi tà dương
Thuyền đắm mãi ở giữa dòng ô trọc
Giấc chuyển luân nghe gió khóc ngoài hiên
Manh áo vải đem chìu lòn dắt chúng
Lem luốc rồi – sao chưa thấy bình minh?
(3 chuông...)
Câu ai vãn trên bờ môi đã nhạt
Mộng thiên lương khao khát mãi lòng đau
Cõi trầm luân xương trắng với máu đào
Nợ vay trả đáo đầu không thỏa hiệp
Theo dấu vết cuộc luân hồi chuyển kiếp
Nghiệp tiền căn lại lôi kéo hồn mê
Thói quen xưa hồn cũ vẫn đi về
Cửa đã mở vẫn trôi dài tuyệt lộ!
(3 chuông...)
Đem gánh nghiệp làm đầy thêm biển gió
Như thêm dầu vào lửa – khác gì nhau
Là hỏa tai thiêu cháy cả trước sau
Gieo nghiệp dữ muốn quả lành sao đặng
Nhìn sanh chúng mà lệ rơi thầm lặng
Chốn bể dâu lại dâu bể lòng trần
Lửa thêm dầu thiêu rụi cả nhân luân
Nước cộng nước dìm người trong bể thảm!
(3 chuông...)
Sao chẳng học người xưa làm danh tướng
Đưa thân mình ra mũi đạn lằn tên
Cứu muôn dân thời ly loạn đao binh
Cho sách sử ngàn năm còn lưu dấu
Sao chẳng học người thiện lương nhân hậu
Sao không theo gương hiền triết, văn nhân
Đem tình thương chan rãi khắp dương trần
Cho xứng đáng với cội nguồn linh thức!
(3 chuông...)
Chưa mãn báo thân, chưa mòn trí lực
Chưa xuôi tay – mộ địa khóc tà dương
Còn một ngày, một tháng với một năm
Dù chỉ một – cũng đừng gieo nghiệp ác
Tâm theo trí, trí với tâm là một
Dắt dìu nhau vượt thoát khỏi dòng mê
Chẳng rời nhau – tâm trí vẫn đi về
Tay tạo tác theo lộ trình đã khởi!
(3 chuông...)
Nợ tiền kiếp có vay thì có trả
Chẳng thể nào vẽ lại bước đời qua
Nhưng hôm nay, ngày mai nữa chẳng xa
Tâm lương thiện trên chiếu thiền khởi tạo
Và tâm trí lại cùng nhau phác thảo
Kề cận nhau – tâm trí tạo duyên lành
Tâm từ bi, tâm độ lượng viên thành
Tâm giữ trí biết lánh xa đường dữ!
(3 chuông...)
Chuông cảnh tỉnh – mõ ân cần nhắn nhủ
Những lời kinh tiếng kệ vẳng bên tai
Khách hồng trần mê mỏi – tỉnh rồi say
Say lại tỉnh… mõ chuông còn vang vọng
Nhịp sống mới, bước lưu hành khởi động
Mang tấm lòng từ ái của đạo sư
Vọng bên tai lời kinh kệ khuyến tu
Chuông với mõ giục người mau tỉnh thức!
(3 chuông...)
Trí có định mới tạm dừng nghiệp trước
Tâm có an thì chuyển được thân sau
Cuộc luân hồi vay trả vẫn theo nhau
Bước hụt hẫng có đạo mầu dẫn dắt
Sư áo vải gọi đêm trường tỉnh thức
Lay hồn mê vượt thoát nẻo trầm luân
Tu đi con – kẻo trễ chuyến đò sang
Đò thấm mệt chẳng đợi người sau trước!
(3 chuông...)
Quay đầu lại là thấy ngay bờ giác
Buông đi tâm vọng tưởng – đoạn mê đồ
Buông tham lam, đố kỵ với sân si
Buông tranh chấp với hận thù, biển lận
Buông xả hết cho nhẹ nhàng thân tướng
Con con ơi – chớ luyến mãi hồng trần
Hãy cùng ta chèo chống vượt trầm luân
Đưa sanh chúng trở về miền tịnh lạc!
(3 chuông...)
Tu là sửa – là trao dồi hạnh đức
Bỏ đường mê, nẻo đạo bước lần qua
Dạo cõi thiền – nghe gió hát chim ca
Lòng an tịnh thì nghiệp nhà cũng lắng
Tâm viên mãn chính thực là không tánh
Sắc cũng không – không cũng sắc vậy rồi
Đừng chạy theo vật chất nữa con ơi
Tâm rỗng lặng chứa một trời vô tận!
(3 chuông...)
Tâm an định thì trí đâu có loạn
Trí vô minh khi bám chấp vọng trần
Buông xả đi cho nhẹ bớt thân tâm
Tâm với trí định an là cứu cánh
Gió thêm gió – cả một trời gió loạn
Giông bão về cho cửa nát nhà tan
Nghiệp đừng gieo thêm nữa – khách trần hoàn
Xin ngồi xuống chiếu thiền tu chuyển nghiệp
(3 chuông...)
Chuông mõ gọi giữa đêm trường mê thiếp
Lắng lòng nghe – ơi hỡi bạn đời ơi
Chốn nhân gian khổ nạn đã ngập trời
Tâm còn động chỉ làm mồi cho lửa
Lửa thiêu cháy bao công trình kỳ vỹ
Những nâng niu góp nhặt hóa tàn tro
Lũ tràn về – nhân loại đắm dòng mê
Nước lênh láng vẫn chìm trong vực khát!
(3 chuông...)
Tâm sanh chúng còn mê lầm bạc ác
Thì thiên tai còn trừng phạt chẳng nương
Đất trời kia từ muôn thuở thiện lương
Nay núi lở đất lăn – thành bể thảm
Theo đường dữ, người đắm chìm cõi loạn
Lại quen tai, quen mắt chuyện đổi dời
Dụng tâm ma khảo sanh chúng tơi bời
Tâm chẳng động nhìn thịt rơi máu chảy!
(3 chuông...)
Sư áo vải đứng giữa trời mông muội
Giăng chiếu thiền – cầu vạn loại dừng chân
Bước vào đây gột rửa dấu bụi trần
Xắn tay áo ta gieo trồng quả thiện
Hạt từ bi nguyện tu đời miên viễn
Hạt vị tha, rộng lượng với bao dung
Hạt yêu thương chia sẻ – để an lành
Hạt giống thiện thay đời cho nghiệp dữ!
(3 chuông...)
Với Cha Mẹ trả cho tròn chữ hiếu
Với vợ chồng giữ trọn nghĩa thủy chung
Với nhân sinh tâm bác ái chung cùng
Với xã hội kề vai mà gánh vác
Trồng cây nữa – chớ hại cho cây chết
Bỡi rừng cây là lá phổi con người
Chớ thu gom, đục khoét chẳng nương tay
Bỡi trái đất ngôi nhà chung nhân loại!
(3 chuông...)
Đừng vô cớ tổn hại người, hại vật
Vì miếng ngon mà phạm nghiệp sát sinh
Lẽ giết tha nên đủ lý, vẹn tình
Lòng lân mẫn, bao dung là cốt cách
Chớ xuống tay khi thấy người kêu khóc
Cho chúng sanh thêm cơ hội sửa sai
Chỉ cho người nẻo sáng với đường mê
Ta thức tỉnh chớ bỏ người lầm lụi!
(3 chuông...)
Ta hạnh phúc – chớ để người đau tủi
Ta bình an nên xót kẻ nạn tai
Nhường miếng cơm tấm áo với người ngoài
Không nghĩa vụ – ấy mới là công đức
Tâm rộng mở, sẻ chia và san sớt
Trí mưu cầu việc ích nước lợi dân
Tay vươn tay – vì kẻ yếu đỡ nâng
Chân chẳng bước cũng gần bên chân phật!
(3 chuông...)
Tu chẳng để chôn đời trong tịnh thất
Tu là đem áo đạo khoác cho người
Là dấn thân – là chia ngọt sẻ bùi
Là gánh vác đỡ nương người cơ nhỡ
Tu là sửa – trong ngoài đều tu sửa
Thân với tâm đều hướng thiện mới hay
Xác lẫn hồn sẽ lần lượt đổi thay
Đó mới thực là khơi trong gạn đục!
(3 chuông...)
Vị Lai Pháp – pháp tu thời chuyển tiếp
Khuyến nhân gian gột rửa sạch thân tâm
Mở lòng ra mà đón nhận hồng ân
Của khối đại linh quang từ vũ trụ
Vị Lai Pháp là bàn tay nâng đỡ
Mượn ngôi Trời mà hộ độ quần sanh
Dụng kệ kinh mà thức tỉnh nhân luân
Nguồn pháp chuyển – chỉnh an thời loạn pháp
(3 chuông...)
Xin chớ để ngoài tai nguồn pháp thí
Tặng cho đời, chẳng chi phí đổi trao
Tâm từ bi chẳng toan tính trước sau
Mau tỉnh thức – nương thuyền từ qua bể
Con của mẹ lại về bên chân mẹ
Nắm tay nhau mà gầy dựng cửa thiền
Mái nhà chung che chở khách trần miền
Con Cha Mẹ mượn ấn quyền Cha Mẹ!
(3 chuông...)
Chuông với mõ kêu vang lời kinh kệ
Dụng anh linh mà chuyển vận huyền cơ
Đêm nhân gian – ngẫm trời đất đôi bờ
Con nhớ Mẹ thương Cha mà rơi lệ
Khoác áo giả con truy tầm chân lý
Lấy từ tâm kêu gọi kẻ sai đường
Dụng quyền binh Cha Mẹ – cõi vô thường
Con dịch chuyển, ơn Mẹ Cha tế độ!
(3 chuông...)
Sư áo vải dẫn đoàn quân áo vải
Đem thân mình trang trải chốn nhiễu nhương
Đem bàn tay lau giọt lệ sầu thương
Đem thân thế vì nhân gian mà che chắn
Chuông mõ hỡi – kêu vang hồi trống trận
Kệ kinh ơi – âm chuyển vận muôn nhà
Ta ra tay cày xới đất trồng hoa
Gieo trái ngọt cây lành trên vạn nẻo!
(3 chuông...)
Ta nguyện lấy thân mình làm sinh lộ
Làm cỏ hiền nâng đỡ gót lưu sinh
Làm mây cao che nắng lửa kinh thành
Làm ngọn gió dịu êm lòng khắc bạc
Thương sanh chúng đắm chìm trong bể tục
Sư đứng lên rời am tự, chiếu thiền
Dẫn đoàn quân áo vải nhập trần miền
Đem quả vị ngôi cao mà chuyển vận!
(3 chuông...)
Mai mùa đổi – xuân về cho nắng ấm
Áo vải lui vào ẩn chốn thiền môn
Mượn kệ kinh rửa sạch bụi hồng trần
Bên chân Phật – ta trở về nguồn cội
Mưa đã thuận, gió hòa trên khắp cõi
Hạt giống trời gieo khắp khắp quần sanh
Sẽ thay ta thành biển cả non xanh
Và biển thánh rừng nhu thành cõi Phật!
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)