VỊ LAI PHÁP

{{app.isOpen() && app.isMobile() ? 'close':'menu'}}
search
share

{{group.groupName}}

  • {{item.name}}
{{bookPage.isOpen() && bookPage.isMobile() ? 'close':'format_list_bulleted'}}
Kinh sách - Kinh Nhật Tụng Vị Lai Pháp (Quyển Một)
file_download print share close
  • {{item.pageName}}

KINH TU LÀ BIẾT SẼ CHIA VÀ THA THỨ

(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)

 

Hoa đợi gió đưa hương, cầu chia sẻ

Bám cội trần – nắng nỏ đợi mùa sương

Vẫn chắt chiu hương mật tự lòng gương

Chờ khai nhụy chuyển trao dòng hạnh lạc!

Mùa trái trổ dịu lòng người cơn khát

Cây cho đời trái ngọt chẳng cầu danh

Người với người sao bỏn xẻn cho đành

Người thiếu thốn, ta dư thừa sao nỡ!

(3 chuông...)

 

Ao đầm cạn bởi chẳng từng chia sẻ

Suối sông đầy bởi thụ nhận, chuyển trao

Hơi gió kia từ xa lắm trời cao

Về khắp chốn, dịu lòng cơn nắng hạn!

Suối về sông – sông lại về với biển

Biển bốc hơi thành giọt giọt mưa trời

Gạn đục khơi trong – muối mặn cho đời

Dòng thanh ngọt trao người qua nỗi khát!

(3 chuông...)

 

Tặng người đói bát cơm ngày giáp hạt

Tấm áo kia làm ấm nỗi cơ hàn

Ly nước trong người lữ khách bên đàng

Lòng san sẻ là suối nguồn hạnh lạc!

Chẳng sông suối biển muôn đời vẫn khát

Thiếu từ tâm hoa cỏ chẳng buông hương

Mở lòng ra – chớ đong đếm đo lường

Cho lại nhận, vơi lại đầy mai hậu!

(3 chuông...)

 

Đừng sợ thiếu mà cứ lo tích trữ

Kiếp luân hồi nhân quả: trả rồi vay

Rộng lòng cho, Trời bù sớt nay mai

Thương biết mấy bát cơm người xiếu mẫu!

Chia cơ hội, sớt miếng cơm manh áo

Mở lòng ra tha thứ kẻ sai lầm

Dạ bao dung sáng tựa ánh trăng rằm

Cho nhân thế toàn tâm mà ngưỡng phục!

(3 chuông...)

 

Đừng toan tính, đừng cân phân sau trước

Đừng đợi chờ trừ cộng với nhân chia

Cõi nhân gian oan khuất mấy cho vừa

Tâm có đạo – lòng từ đem san sẻ!

Người lợi dụng bỡi chưa tường nhân quả

Ta vì người há để khép lòng sao

Giọt mưa trời, ai cười khóc lao xao

Kẻ oán trách – người thu gom chẳng nệ!

(3 chuông...)

 

Ta đứng lên từ bụi bùn nhân thế

Chớ khép lòng xa lánh kẻ phàm nhân

Người kém tu nên toan tính thiệt hơn

Ta biết đạo phải hy sinh nhẫn nhục!

Người có đạo phải chìu lòn sau trước

Tu một mình mà bỏ chúng đành sao

Ta hiểu đời mới cầu đạo hằng lâu

Còn câu chấp – ấy tâm còn thiếu đạo!

(3 chuông...)

 

Cõi nhân gian lắm kỳ hoa dị thảo

Giống nòi thiêng khởi tạo có dễ đâu

Chớ để cho ngàn trước đến ngàn sau

Còn lưu dấu – nên điệu buồn thiên cổ!

Tu là khởi lòng yêu thương che chở

Là dắt dìu, là san sẻ đỡ nâng

Là hy sinh, là tha thứ chúng nhân

Đừng nghiệt ngã – gây vết hằn thiên cổ!

(3 chuông...)

 

Bậc Đạo Sĩ, bậc Linh Thần giác ngộ

Chớ đưa người vào tuyệt lộ khảo tra

Đem tâm mình mà tích hợp tâm ma

Đem sóng dữ bao trùm trên bãi cạn!

Giống rồng thiêng cựa mình cho nắng ấm

Vươn vai đi mà gánh vác muôn loài

Chẳng tỵ hiềm, chẳng chấp nệ chi người

Vô minh đó cũng gốc ta ngày cũ!

(3 chuông...)

 

Nay tỉnh thức, soi mình nơi cổ tự

Màu rong rêu sao để phủ liên thành

Dấu phong trần gột rửa – trược rồi thanh

Cơn khát cháy vọng tinh anh ngày cũ!

Tâm khởi nguyện: sẻ chia và tha thứ

Mong Hoàng Thiên Hậu Thổ chứng tri cho

Mở lòng ra – xin một vé qua đò

Về cố quốc… ngôi trời ta lại ngự!

(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)

Trước
10. KINH KHUYẾN CÁC VỊ THẦN TẠO TÁC
Kế tiếp
12. KINH TU LÀ HOÁN CẢI THÂN TÂM