- {{item.pageName}}
VỊ LAI PHÁP ĐẠO CA - (BẢN SỐ 06)
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)
Mịt mù sương khói bên trời
Điệu hàn âm trẩy, cho người ưu tư
Cao nguyên cũng tựa huyền hư
Núi che mặt nguyệt – lời ru cội nguồn!
Phong trần dầu giãi mưa tuôn
Ngẫm trong quan tái mà thương phận người
Chiều thanh vọng hướng mây trôi
Nghe hồn viễn xứ về khơi ngọn ngành!
(3 chuông...)
Vọng trần xô đẩy loanh quanh
Ngã nghiêng bất định, cấu thành, hoại vong
Trước sau người chẳng chung lòng
Thì như bọt sóng bên dòng chuyển xoay!
Tâm bất định lạc loài viễn mộng
Hồn vô minh chỉ vọng phù đồ
Nghiệp trần say tỉnh lơ mơ
Tỉnh say thì cũng bên bờ hoại vong!
(3 chuông...)
Chiêng trống thúc xa gần đều động
Mõ chuông kêu khãn giọng luân hồi
Gió mưa là mộng đổi dời
Kệ kinh là điệu nương người Thiện tâm!
Đêm có quạnh cũng tầm Chơn lý
Ngày có buồn cũng vị nhân sanh
Đủ duyên mới đáo cửa Thiền
Vô duyên áo Đạo diễn tuồng cũng hư!
(3 chuông...)
Vị Lai pháp tu ngoài cửa Đạo
Gieo duyên lành khởi tạo huyền cơ
Chợ chiều kẻ bán người mua
Tôi đây trao tặng, được thua chẳng màng!
Đêm ngơ ngác một giềng trăng khuyết
Bạn hãy còn an giấc lầu son
Chiếu Thiền tôi vẫn mõ chuông
Cầu xin thế thế bình an vạn loài!
(3 chuông...)
Đời ngắn lắm – đợi gì mai mốt
Sống hôm nay nên biết ngày nay
Trọn lành, trọn tốt một ngày
Ngày mai Tu nữa… trả vay mặc lòng!
Nghiệp đã nặng đèo bòng chi nữa
Phúc còn dư cũng tựa Thiền môn
Đợi khi mưa dập gió dồn
Mái chèo mục ruỗng – họa tồn phúc hư!
(3 chuông...)
Nay dư giả chớ khinh người khó
Của đem cho là của để dành
Gieo gì gặt nấy rành rành
Hoa sen chẳng nở trên cành hoa lau!
Thương nhân thế u mê nhiều nỗi
Gióng mõ chuông ta gọi bạn hiền
Tu nào hơn cảnh tu Thiền
Tu cho chuyển nghiệp mới yên dạ này!
(3 chuông...)
Tu là chẳng hẹn ngày hẹn buổi
Tu là không đợi tuổi đợi tên
Tu là dứt bỏ ưu phiền
Xa rời dục lạc đảo điên, vọng trần!
Tu là chẳng tranh phần trên trước
Tu là không mơ ước cao sang
Từ bi, độ lượng, nghĩa ân
Hiền nhân một kiếp, Thánh nhân một đời!
(3 chuông...)
Duyên có mỏng chẳng rời Chánh pháp
Nghiệp có dày chẳng nhập tràng mê
Rủ nhau sớm tối đi về
Chiếu thiền ngồi xuống dựa kề Như Lai!
Thuyền đã khẳm trôi dài tuyệt lộ
Nghiệp đáo đầu mới ngộ tràng mê
Đêm dài gió cuốn lê thê
Lòng sao như gió não nề canh khuya!
(3 chuông...)
Thương sanh chúng mê hoài chẳng tỉnh
Xót thân ta sức mỏng tài hèn
Giữ mình xa cuộc nhiễu nhương
Khác nào như gió chui lòn cửa sau!
Thân chính Phẩm “Tam sầu bạch phát”
Áo Hoàng vương đậm nhạt cũng thừa
Cánh bèo dạt ngọn lau thưa
Gọi người trên sóng, sầu đưa viễn trình!
(3 chuông...)
Chính Danh Phẩm, chính tình Đạo chủ
Thuận áo đời, áo Đạo cũng mang
Chẳng mê đàn sáo xênh xang
Ta về phố núi dẫn đàng khỉ con!
Thương sanh chúng “Chìu lòn dắt chúng”
Thấy Quân thần thọ nạn mà đau
Ngẩng trông trời đất thấp cao
Ai tri âm đó mà sao chẳng tùng!
(3 chuông...)
Dẫu xơ xác hoa dung chẳng kể
Vọng trường canh phơi trải can trường
Y bào lấm bụi tà dương
Thềm rêu cỏ dại còn thương phận người!
Mai dẫu có đổi dời nghiệt cảnh
Chẳng nao lòng bởi định tâm cơ
Chung tay gầy dựng cơ đồ
Bình an Hạnh lạc bên bờ trần vi!...
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)