VỊ LAI PHÁP

{{app.isOpen() && app.isMobile() ? 'close':'menu'}}
search
share

{{group.groupName}}

  • {{item.name}}
{{bookPage.isOpen() && bookPage.isMobile() ? 'close':'format_list_bulleted'}}
Kinh sách - Kinh Nhật Tụng Vị Lai Pháp (Quyển Hai)
file_download print share close
  • {{item.pageName}}

TU LÀ GIỮ MỘT CHỮ TÂM

(3 chuông – 3  mõ – lập lại 3 lần)

 

Trông mù mịt một trời sương khói

Điệu hàn âm phơi trải lao lung

Đêm dài gió hú ngoài song

Vạc kêu ngõ trước, người không thấy người!

Sau với trước đầy vơi nỗi quạnh

Chốn lâm tuyền hồn lạnh vào ra

Một trời nắng trẩy sương pha

Ai tri âm đó – cùng ta luận bàn!

(3 chuông...)

 

Ngẫm sự thế mà thương người thế

Bước lưu vong chẳng kể vàng thau

Theo nhau – kẻ trước người sau

Như cá gặp nước, thi nhau vượt bờ!

Đâu hay biết mịt mờ trên sóng

Mặt trời soi – giả lộng thành chơn

Vọng trần như giọt mưa tuôn

Mưa sa đất khách để hờn muôn thu!

(3 chuông...)

 

Tâm bất định như mù xuống thế

Bước loanh quanh xuống bể lên rừng

Đắng cay chua ngọt đã từng

Mới bài thi thử đã dừng cuộc chơi!

Đêm trần thế như lời tha thiết

Áo Thân vương lẫm liệt cũng say

Nghê thường khúc trổi bên tai

Hoàng hoa ngự tửu hẹn ngày xuất chinh!

(3 chuông...)

 

Đâu hay chốn cầu vinh lắm họa

Cõi dương trần tưởng lạ mà quen

Nòi Quan cách, chốn hoa đèn

Ngữa nghiêng rượu thịt, đỏ đen kể gì!

Trời đất ấy cũng thì mộng cảnh

Hạt thủy xoàn cũng mảnh ve chai

Bạc tiền danh phẩm vào tay

Nay còn mai mất, lụy dài muôn chung!

(3 chuông...)

 

Nghe sấm động trời Nam mà sợ

Ngóng chuông rền ải Bắc còn kinh

Thây bèo xác bọt linh đinh

Họa vô đơn chí, chẳng tình chẳng dung!

Cho dẫu chốn sơn cùng thủy tận

Cũng một nòi chuyển vận đổi thay

Tỉnh hồn một trận mưa mai

Rong rêu thì cũng ra ngoài chuyển luân!

(3 chuông...)

 

Niệm niệm khởi – trong ngần ý Đạo

Hồn có thanh mới tạo Căn lành

Chuyển xoay từ cội tới cành

Đất hiền mới nở được nhành hoa Sen!

Đừng ham thói đua chen tranh chấp

Chớ tị hiềm, oán ghét, hơn thua

Chia nhau hạt gạo ngày mưa

Sớt nhau tấm áo qua mùa bão giông!

(3 chuông...)

 

Ngày nắng nỏ ta trồng khoai sắn

Buổi mưa thâm ta gạn đất lành

Của cho là của để dành

Thương người như thể thương thân mới là!...

Hồn chớ để hồn sa bể tục

Xác đừng mê phụng chúc loan chầu

Cao tâm chớ để cao lầu

Càng cao vật chất càng sâu nghiệp trần!

(3 chuông...)

 

Đêm thanh vắng nên gần với Phật

Chớ để hồn tất bật vào ra

Chiếu Thiền trụ vững thì qua

Bằng như lơ đãng thì sa bãi lầy!

Theo bạn Đạo, theo Thầy chánh cách

Chớ “Vui đâu chúc đó” mà hư

Đời nay ít Thánh nhiều ma

Đừng tin của giả mà ra bọt bèo!

(3 chuông...)

 

“Trung – Hiếu – Nghĩa” làm đầu sự sống

Giữ cho mình trọn vẹn Nghĩa nhân

Mẹ cha Hiếu để riêng phần

Với người Trên trước chữ Trung phải gìn!

Phần Linh cách còn thêm chữ Đạo

Đạo là đường khởi tạo Căn lành

Mai ngày “Phản bổn quy nguyên”

Trở về Căn cội – phỉ nguyền thân sau!

(3 chuông...)

 

Đừng mê nữa người ơi của giả

Cõi trần miền “Lộng giả thành chơn”

Đáo đầu chướng nghiệp tai ương

Nay cười mai khóc là đường trả vay!

Tu đi bạn – một ngày lập hạnh

Gieo nhân lành để lánh nhân ma

Một ngày rộng lượng vị tha

Lìa xa ác nghiệp, thành hoa cõi người!

(3 chuông...)

 

Tâm là gốc – người ơi hãy nhớ

Giữ cái Tâm là giữ Đạo Trời

Lên non về núi chẳng dời

Có xa vọng tưởng mới rời vô minh!

Trời đất ấy thinh thinh một cõi

Mộng hoàn nguyên rõi rõi trăng thề

Canh khuya chuông mõ giao kề

Nhắc người Mục tử nhớ lời thệ minh!

(3 chuông – 3  mõ – lập lại 3 lần)

Trước
94. KINH LỜI CON GỌI MẸ
Kế tiếp
96. VỊ LAI PHÁP ĐẠO CA - (BẢN SỐ 06)