VỊ LAI PHÁP

{{app.isOpen() && app.isMobile() ? 'close':'menu'}}
search
share

{{group.groupName}}

  • {{item.name}}
{{bookPage.isOpen() && bookPage.isMobile() ? 'close':'format_list_bulleted'}}
Kinh sách - Kinh Nhật Tụng Vị Lai Pháp (Quyển Hai)
file_download print share close
  • {{item.pageName}}

KINH SẤM ĐỘNG TRỜI NAM

(3 chuông – 3  mõ – lập lại 3 lần)

 

Kính thưa Người – Lão Mẫu tại gia

Con nay đã rời xa tục thế

Thương cho nỗi hồng trần dâu bể

Lại trở về kể lể nguồn cơn!

Thuở đất trời vào buổi Hạ ngươn

Nghe sấm động trời xa mà thảm

Mượn Cơ bút vào nơi cửa Thánh

Gióng chuông Từ nhặt nhạnh Thiên cơ!

(3 chuông...)

 

Lấy tay trơn mà dựng cơ đồ

Đem tâm huyết truyền trao khắp cõi

Mùa có chuyển – mưa dồn sóng nổi

Rào có thưa trộm mới vào ra!

Xét nguồn cơn sau trước vậy mà

Đêm quạnh quẽ còn lâu mới rạng

Cho dẫu áo Quân thần giữ vẹn

Giữa phong ba nghễu nghến ma vương!

(3 chuông...)

 

Trống chiêng kia khua khoắng lăng xăng

Cũng lắm kẻ hô hào xưng tụng

Nơi cửa Thánh giam mình nép bóng

Mượn áo Tu mà lộng giả chơn!

Chẳng tôn vinh Thánh pháp chìu lòn

Phải chấp nhận tuồng ma hiển lộ

Thương sanh chúng đang hồi nghiêng ngữa

Xót nguồn cơn Đạo thế suy vong!

(3 chuông...)

 

Rẽ chân mây thấy mặt trời hồng

Theo bóng ruỗi mà lần Chánh pháp

Đêm trần thế còn lâu mới dứt

Cuộc tẩy trần não nuột tâm cơ!

Chúng sanh như bóng nước giần xô

Trên ngọn sóng, tàn theo ngọn sóng

Chiếu Thiền mở chẳng người lai vãng

Hội Quần tiên chếnh choáng vào ra!

(3 chuông...)

 

Cửa Thần phù đêm bảy ngày ba

Luồng dâu bể “Con Nhà” cũng thảm

Cõi nhân gian “Trông hình bắt tướng”

Khóc cười chi một trận trả vay

Vay hôm nay thì trả ngày mai

Gieo rồi gặt – trốn đâu cho thoát

Kẻ làm giàu bỡi buôn “đồng nát”

Người bại gia cũng bởi huênh hoang!

(3 chuông...)

 

Cách biệt chi “máu đỏ da vàng”

Thân với tướng cũng hàng nô bộc

Rơm với rạ cũng là một gốc

Rạ dính bùn, rơm lọc nguồn trong

Gốc bợn nhơ cũng hóa vàng ròng

Nòi “Chín bệ” vây bùn cũng hỏng

Sao chẳng biết “mượn hình vẽ bóng”

Thắp đuốc lên mà lộng trời đêm!

(3 chuông...)

 

Trống chiêng kia khua khoắng rền vang

Ngươn “Lập Hạ” Kỳ Ba cũng thảm

Khùng nói Đạo – “trông hình bắt tướng”

Vãi bán khoai còn tưởng khoai sùng

Cửu Long giang theo dấu Đạo đồng

Nòi Chánh phẩm rẻ ơi là rẻ

Hành hẹ tỏi nén riềng xem nhẹ

Bát cơm đời nhạt tẻ đầu môi!

(3 chuông...)

 

Cỏ hoa kia đắt tựa vàng mười

Đem cúng Phật mới ngồi chính phẩm

Đứng trên đất mà chê đất bẩn

Cùng giống nòi sao định thấp cao

Đem thước đo vật chất, hùng hào

Giông một trận lật nhào rốn bể

Máu thịt đó – chảy ra thành lệ

Huyết nhục kia chuyển hệ ra bùn!

(3 chuông...)

 

Có Trời cao mà cũng có mình

Cơ Trời định cũng là ước lệ

Tu lập Hạnh – đất trời chung hội

Bước nhẫn nha thẳng lối quang minh

Ngày dần trôi – gió ngủ sân đình

Đêm yên tỉnh Kệ Kinh tìm đến

Khùng biết Đạo, người thương kẻ mến

Chúa vô nghì chẳng bệnh cũng vong!

(3 chuông...)

 

Rạng trời Nam một áng mây bồng

Trôi viễn xứ, lạc vào cửa Thánh

Nghe gió chuyển mùa sang bỗng lạnh

Luống u hoài – dõi ánh tà dương

Mảnh Thiên thư lẫn bụi vô thường

Hồn kim cải lòng gương vẫn tạc

Xin tạ lễ – “Tôi hiền” lui gót

Biệt Am tuyền – “Cỡi hạc quy Tiên”!

(3 chuông – 3  mõ – lập lại 3 lần)

Trước
84. TU LÀ DỨT NẺO PHÙ ĐỒ
Kế tiếp
86. KINH HẠT GIỐNG VƯỜN TRỜI