- {{item.pageName}}
KINH RỪNG MÊ BIỂN NGỘ
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)
Mây xám phủ chiều nay trên đất lạnh
Ngọn lửa hoả thiêu cuồn cuộn một trời
Chưa kịp đổi thay đã hết một đời
Thân xác mục, hồn có rời vực khổ?
Khách hồng trần đến, đi từ viễn cố
Đầm mình trong lặng lẽ khói sương lay
Ước vọng một đời theo gió ngàn bay
Như hạt cát giữa lòng tay vụn vỡ!
(3 chuông...)
Trước mặt sau lưng chỉ còn gánh nợ
Nợ đời này, đời nữa trả vào đâu
Cõi luân hồi được, mất cứ theo nhau
Trước mặt sau lưng chẳng gì bất biến!
Quả vị nghìn năm ngỡ là tịnh tiến
Vàng kia rơi xuống cát hóa nên bùn
Sao chẳng cân phân giữ lấy mình Rồng
Để lem luốc áo xiêm người Chín bệ!
(3 chuông...)
Bỡi nông nổi mới sa vào biển lệ
Cuộc tẩy trần chua xót mộng Thân vương
Gió ngàn xa thầm lặng giấc miên trường
Đêm thao thức – ngậm ngùi thương phận bạc!
Xác mục ruỗng còn chưa tin sống thác
Hồn điêu linh ngơ ngác mộng giao thời
Đêm trường canh hiu hắt giọt sầu rơi
Ai khóc đó – mà lệ nhòe trên giấy!
(3 chuông...)
Ngẫm cuộc thế mà đau lòng biết mấy
Mới gần nhau đã thấy biệt nhau rồi
Buổi tẩy trần chống đỡ cũng mòn hơi
Cơn tảo phạt du người vào tuyệt lộ!
Sao chưa tỉnh – hồn vẫn mê từ độ
Áo Quân vương khao khát mộng Liên thành
Giấc Công hầu nắng đẹp với trời xanh
Chân rẽ bước, tay lấp bằng biển sóng!
(3 chuông...)
Gieo phải gặt – tuồng đời như trái đắng
Có đắng cay ngon ngọt cũng ta trồng
Bàn tay ta thu phát chẳng cân phân
Mai mùa lỗi – bão giông chờ trước mặt!
Trăng có rạng, cũng đến ngày nguyệt khuyết
Hoa dầu tàn, rồi cũng đến mùa sau
Lòng ân cần, hoa cỏ rạng thềm cao
Tâm bất biến – mõ chuông chờ bên gối!
(3 chuông...)
Cửa Thiền mở, đón người nơi Pháp Hội
Nén tâm hương thao thức giữa Nghiêm đường
Bụi trần ai đâu ở chốn Am Thiền
Khi vọng niệm chẳng len vào tâm thức!
Dầu bể khổ có ngàn cơn sóng trược
Bão giông rồi cũng lặng – nếu lòng an
Đời cho ta thử thách bước chuyển luân
Bài thi đó không qua thuyền sẽ đắm!
(3 chuông...)
Buổi nhân thế loạn ngàn phương buồn lắm
Tâm những người có Đạo bỏ đành chăng
Đêm năm canh thao thức dệt tơ lòng
Trên sóng cả thuyền dong chờ mặc khách!
Hoa thanh khí bên cội nguồn lau lách
Hóa sương trong mát nguồn cội nghìn năm
Nắng ngày lên – giữa trời nước mênh mông
Lòng thanh thãn, nhân gian thành biển lặng!
(3 chuông...)
Đêm thanh vắng thắp đèn ta phiếm luận
Ngỡ Thiên đường đâu đó giữa trần lao
Nào hay đâu thuyền mỏng ngộ ba đào
Cơn sóng thác lạc vào nơi cửa Phật!
Chuông mõ gọi hồn Linh về Tịnh thất
Bên vườn Thiền khép vạt áo phong sương
Cỏ hoa hiền khao khát mộng Thiên lương
Kinh Kệ đó bạn đường bên gối mỏng!
(3 chuông...)
Đây lều cỏ trăng về treo áo mộng
Đây sân rêu – buồn ngã nón trông chiều
Ghé vào đây – ngày quạnh, giấc đăm chiêu
Mảnh khăn xảo choàng vai rồi sẽ ấm!
Tách trà thơm dịu lòng cơn nắng hạn
Chiếu Thiền kia ngồi xuống – Bạn cùng ta
Gió vào hiên lưu luyến khách đường xa
Khách rũ áo, bụi trần buông theo gió!
(3 chuông...)
Mai nắng sớm đợi người bên khung cửa
Tiếng chim xa dìu dặt khúc giao mùa
Thả muộn phiền theo mây gió ngàn đưa
Về Tịnh thất, rau dưa ngày nắng hạn!
Hồn với xác như mưa chiều nắng sáng
Nắng tìm mưa – mưa nắng chẳng song hành
Một mà hai – hai với một cũng đành
Chưa hiệp nhất, tái sanh thì cũng vậy!
(3 chuông...)
Tu đi bạn – một kiếp trần có mấy
Chớ đợi chờ, nấn ná nữa mà chi
Trần miền này cõi tạm – đến rồi đi
Lòng thanh thãn, tay trơn mà nhẹ bước!
Mưa tháng bảy vẫn bắc cầu Ô thước
Đông có tàn – mai vẫn ủ mầm xuân
Đến rồi đi… Đừng luyến mãi vô thường
Xa vực khổ mới về An Lạc Quốc!
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)