- {{item.pageName}}
KINH KHÚC CHUYỂN LUÂN
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)
Vẫn thương mùa năm cũ
Vẫn tiếc ngày vui xưa
Người như ngọn gió xa
Vào ra không cầm giữ!
Mây ấy tụ rồi tan
Một trời không vẫn đó
Người theo dấu phong trần
Đỉnh triều thiêng rạn vỡ!
(3 chuông...)
Ta xếp ngàn cánh hạc
Thả bay về non xanh
Mang theo bao điều ước
Quay lưng phụ chẳng đành!
Cuộc hồng trần chuyển dịch
Ngày vui chẳng dài lâu
Gió qua chiều tĩnh mịch
Vẫn cội cành lao xao!
(3 chuông...)
Loài bướm đêm rũ cánh
Đóa hoa chiều vội rơi
Sắc hương về đất lạnh
Còn luyến mãi khung trời!
Người như cơn bão rớt
Đi qua ngày phong quang
Bụi trần theo cơn khát
Vẫn còn mơ đá vàng!
(3 chuông...)
Áo xưa buồn phai sắc
Hồn ai vời non cao
Dấu bụi hồng rơi rớt
Khách trần hồng lao đao!
Đắng lòng thân Mục tử
Sa vào cõi hỗn mang
Đến đi buồn ũ rũ
Hồn theo gió truông ngàn!
(3 chuông...)
Hoa nào chiều năm cũ
Nên trái sầu xuân nay
Lòng nào thôi đã phụ
Trái còn xanh một đời!
Buồn thương một kiếp người
Lao lung ngày nắng hạ
Theo đời buôn giả trá
Gặt hư hao một đời!
(3 chuông...)
Chuông mõ gọi tiền thân
Kệ Kinh nhờ mai hậu
Thân về gởi chiếu Thiền
Tâm tất rời vực khổ!
Áo xưa chiều phai sắc
Hồn vẫn còn thủy chung
Thân này mai sống thác
Hồn theo dấu muôn trùng!
(3 chuông...)
Đến đi lòng chẳng bận
Khóc cười dạ chẳng nao
Cuộc hồng trần chẳng vướng
Thì đâu nợ thân sau!
Chiếu thiền ta ngồi xuống
Quên vọng trần lao xao
Câu Kinh ngày tịnh tiến
Dẫn hồn theo mây cao!
(3 chuông...)
Gấm nhung hồn chẳng luyến
Thân nay lụy lẽ nào
Tiếng cội nguồn vẫn gọi
Đêm – bên bờ trăng khuya!
Vẫn âm vang tiền kiếp
Mơ hồ theo gió đưa
Áo nâu sòng ta khoác
Ấm lòng đêm gió mưa!
(3 chuông...)
Rẽ đường quang ta bước
Lang thang đến cửa Chùa
Trăng đêm dầu hao khuyết
Cõi Tịnh cầu chẳng sai!
Áo vải chiều chuyển hóa
Hồn xưa hóa Tịnh đài
Mai ngày – Duyên kết Quả
Lại quy về Thiên nhai!
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)