- {{item.pageName}}
KINH MỘNG HÓA SINH
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)
Đêm gõ cửa ngỡ mộng lành thoảng hiện
Giấc hôn trầm chưa dứt – mãi lòng đau
Ta ngàn xưa rồi ta nữa… ngàn sau
Về đâu đó – cơn mê dài chẳng tỉnh!
Manh áo vải ngày đêm ta vẫn dệt
Cỏ hoa hiền ta trồng ở ngoài hiên
Giọt mưa trời ngọt mát rửa tâm kiên
Đêm thiền định – hồn Vô vi nhập thể!
(3 chuông...)
Ngẫm đời người có khác chi nắng xế
Đông sang đoài – rồi bóng ngã đầu non
Bám làm chi cái giả tạm thêm buồn
Tu đi bạn… cho ngày mai bớt khổ!
Trời đất ấy vẫn đang mùa phẫn nộ
Nghiệp duyên nào đeo đẵng tự tiền khiên
Nay “đáo đầu” – nghiệp quả với tai ương
Bao trùm cả nhân gian – mùa loạn thế!
(3 chuông...)
Khi Thần chết lang thang, cười bên gối
Chưa tàn đêm hồn đã vội rời xa
Bỏ trần gian đầy bão táp phong ba
Bỏ ước vọng, khát khao còn cháy bỏng!
Có quay lại nhìn nhục thân ngã xuống
Chỉ hồn đau – một kiếp chẳng “hồi đầu”
Mãn báo thân nghiệp chướng vẫn nguyên mầu
Tay tạo tác lại chồng thêm nghiệp nữa!
(3 chuông...)
Mồi Ngũ dục du hồn vào tuyệt lộ
Giấc Hoàng tuyền hồn theo gió mây đưa
Lại lang thang về ngõ cũ, nhà xưa
Hồn quanh quẫn biết bao giờ siêu thoát!
Quay đầu lại – đồi cao chim vẫn hót
Cỏ hoa hiền vẫn tươi nở ngoài hiên
Bàn tay ta từng trãi, vướng phong sương
Tâm bất định – trần gian ra loạn cảnh!
(3 chuông...)
Tấm áo vải sá chi mùa nóng lạnh
Bước khoan hòa sỏi đá cũng cầu thân
Đêm trần gian khó ngủ bỡi tâm sân
Trăng khuất dạng bỡi mây Tần gió Sở!
Lòng chao đảo bỡi cuộc đời vẫn nợ
Trí mê mờ bỡi còn đắm thân danh
Áo Hoàng thiên chẳng che nổi phù vân
Đời vẫn loạn bỡi khách trần mê mãi!
(3 chuông...)
Cõi trần ấy kể từ khi vạn đại
Vẫn còn nguyên dòng tịnh tiến phân kỳ
Hóa loạn trời, loạn đất kể từ khi
Lòng tham nổi – nhân gian thành bể khổ!
Hoàn cảnh ấy du mình vào tuyệt lộ
Nếu tiền khiên chẳng chèn ép người ta
Lòng sân si – tâm Thánh hóa tâm ma
Vàng có thiệt, cũng hóa ra bùn đất!
(3 chuông...)
Chuông mõ gọi âm vang nguồn giải thoát
Kệ Kinh như lời Cha Mẹ bên lòng
Trở về đi, đừng luyến mãi bụi hồng
Mau mượn Đạo dẫn đường nơi hạ giới!
Tâm có Đạo chẳng xa rời Chánh bệ
Lòng Tịnh an chẳng lạc ngõ đường mê
Bão giông kia – thuyền nhỏ dễ đi về
Khuân vác nặng tất ngã nơi lầm lụi!
(3 chuông...)
Chiếu Thiền đó nhẹ lòng đêm gió nổi
Mõ chuông kia thanh thãn mộng Hồi quy
Cõi nhân gian sống gởi, thác lại về
Đừng luyến mãi – đắm mình trong biển Nghiệp!
Tâm buông xả thì loạn trần chẳng tiếp
Hết tham cầu thì cũng hết sân si
Chỉ gieo trồng Thiện nghiệp – có hề chi
Giông bão đến rồi đi qua ngoài ngõ!
(3 chuông...)
Tâm tán loạn nên vọng trần xô ngã
Lòng chấp mê mưa gió vẫn song hành
Đứng bên đời – nhẹ bước ngắm trời xanh
Thì giông bão trần gian đâu vướng nữa!
Tâm vẫn loạn nên bờ mi lệ ứa
Lòng vẫn đau nếu luyến mãi dương trần
Chốn bụi hồng đầy ái ố, tham sân
Ta rũ bỏ – tất gần bên chân Phật!
(3 chuông...)
Nay tỉnh thức – con tìm đường giải thoát
Mượn chiếu Thiền con chuyển hóa nghiệp duyên
Xin Mẹ Cha từ “Thượng Cõi Hóa Sinh”
Chứng lòng trẻ – nguyện “Quy Về Nguồn Cội”!
Xin Giáo chủ – Đấng “Hoằng Khai Đại Độ”
Xin Cửu Huyền, Tông Tổ thấu lòng con
Xin Thầy, Cô Vị Lai Pháp chứng minh
Cho con trẻ lòng thành Tu chuyển nghiệp!
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)