VỊ LAI PHÁP

{{app.isOpen() && app.isMobile() ? 'close':'menu'}}
search
share

{{group.groupName}}

  • {{item.name}}
{{bookPage.isOpen() && bookPage.isMobile() ? 'close':'format_list_bulleted'}}
Kinh sách - Kinh Nhật Tụng Vị Lai Pháp (Quyển Hai)
file_download print share close
  • {{item.pageName}}

KINH LỜI NGUYỀN NƠI BIỂN LỤY

(3 chuông – 3  mõ – lập lại 3 lần)

 

Ta nghe tiếng gió lùa qua hiên vắng

Lạnh nào hơn cái lạnh ở trong lòng

Khi nỗi quạnh đã trở thành bất tử

Cuộc đời này chỉ tồn tại mùa đông!

Ta nghe tiếng trái tim mình rạn vỡ

Đêm nhọc nhằn, hơi thở cũng giá băng

Cả cõi thế cũng trở thành “chủ nợ”

Nợ một đời… Ta trả mãi không xong!

(3 chuông...)

 

Ta nghe tiếng hồn thiên thu réo gọi

Trở về đi… Đã vỡ mộng luân hồi

Thế gian ấy – những linh hồn tội lỗi

Vẫn dật dờ trên dòng nghiệp nổi trôi!

Đôi tay ngắn vén mây mù sao được

Dấu phong sương lem lấm mảnh dư đồ

Cả cõi thế vẫn chỉ là kẻ lạ

Ta một mình trên ngàn dặm sóng xô…

(3 chuông...)

 

Lòng đã lạnh – biết làm sao để ấm?

Chí đã cùn, vực thẳm khác gì nhau

Linh hồn kia rên siết đã hằng lâu

Thì ánh sáng khác chi là bóng tối!

Ta nghe tiếng hồn kêu vang thống hối

Mau mau lên… Vượt thoát nẻo luân hồi

Áo trần kia mau cởi bỏ – hồn ơi

Đừng bám nữa, cuộc trần bi thảm quá!

(3 chuông...)

 

Hồn ngơ ngác lạc loài nơi xứ lạ

Những “Nhân Danh” khoác áo, mượn thân người

Múa mép khua môi tạo tác, đổi dời

Cho cuộc thế trở thành trò đổi chác!

Đêm thanh sử, vọng trời cao mà hát

Xang – xừ – xang… Bèo dạt chốn truông mây

Xừ – xang – xừ… Mưa khóc, bão cuồng vây

Xừ – liêu – cống… Trâm vàng rơi trên cát!

(3 chuông...)

 

Áo Thanh lương lạnh buốt hồn lữ khách

Phiến Băng tâm vùi dập chốn loạn trường

Bước Phù đồ… Sao ngàn dặm thê lương

Dòng Hữu pháp sao muôn đường rẻ rúng?...

Hồn gọi xác – từ thiên hà bão loạn

Xác bíu hồn xác khóc… lạnh hồn oan

Nghìn muôn sau quên, nhớ chuyện trái ngang

Theo mây gió hồn lại quàng biển lụy!

(3 chuông...)

 

Trăng ngùi ngậm – sao lần dò ngõ tối

Ngàn, ngàn năm… Thương hồn lạc dòng mê

Mau mau lên – đêm lạnh lẽo tư bề

Mơ chi nữa… Nhân gian toàn kẻ lạ!

Lòng tự nhủ: tiếc chi đời hư giả

Buông – buông đi cho nhẹ gánh phong trần

Đừng để tâm “đãi cát để tìm vàng”

Vàng đâu có giữa trần gian khói bụi!

(3 chuông...)

 

Đêm thanh vắng – lời thiên thu réo gọi

Ta vốn từ giòng “Thanh sử biên niên”

Đến trần gian khơi dậy mối Nhân duyên

Sao nỡ để mối giềng kia đứt đoạn?

Thân có đau bỡi “Hữu hình hữu hoại”

Lòng chưa vui bỡi phơi trãi tà dương

Tâm nào yên giữa nơi chốn loạn trường

Duyên có mỏng, bỡi vô thường còn động!

(3 chuông...)

 

Lời nguyện cũ có lạc vào biển sóng

Mang thân người sao bỏ khách trần dương

Trăng nước kia dẫu ngàn dặm thê lương

Vẫn còn đó nhân duyên từ nguồn cội!

Lòng lại ấm giữa một trời mông muội

Mõ chuông kia làm bạn chốn nghiêm đường

Người đứng lên – rao giảng khúc Thiên lương

Cho thế thế Đạo đồng vang khắp cõi!

(3 chuông – 3  mõ – lập lại 3 lần)

Trước
76. KINH ĐƯỜNG VỀ CÕI TỊNH
Kế tiếp
78. KINH TU CHO ĐẸP ĐẠO ĐẸP ĐỜI