- {{item.pageName}}
KINH LỜI CHUÔNG MÕ GỌI TIỀN THÂN
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)
Đêm đợi sáng – người gọi người trên sóng
Khúc du ca lạc giọng giữa triều âm
Ai cùng ta qua hết cuộc thăng trầm
Men giả tạm vẫn tê làn môi nhạt!
Thật là ảo và ảo trông cũng thật
Dấu bụi hồng còn lẫn khuất thềm hoa
Mộng triều thiêng như hương khói nhạt nhòa
Nghìn đêm nữa – nghìn đêm qua vẫn vậy!
(3 chuông...)
Người khép mắt – dấu hờn năm tháng đợi
Người mơ màng… Chuông mõ gọi tiền thân
Cuộc trần ai bày nọ giả nọ chân
Chân với giả như nhau – cùng hiển lộng!
Người ngơ ngác giữa một trời biển sóng
Điệu trầm ca day dứt giữa mùa đông
Đêm hoang vu nghe gió gọi tên mình
Hồn vĩnh cựu đi về trêu mắt ướt!
(3 chuông...)
Hoàng triều hỡi – dấu Hồng ân chưa khuất
Màu rêu phong nhuần gội dấu vân hài
Đêm hoang vu nghe tiếng gió thở dài
Thương rồi giận – giận rồi thương chẳng dứt!
Dây tơ mảnh, tơ chùng, dây tơ đứt
Cung đàn xưa lạc vận có ai nghe
Tiếng tơ buồn day dứt giữa canh khuya
Đêm biếng ngủ lạc cơn mê tiềm thức!
(3 chuông...)
Chuông mõ vẫn ngân vang ngày trăng khuyết
Tâm mê mờ, chuông mõ lạc đồng hoang
Gió mang hương qua bể thẳm non ngàn
Sương tuyết phủ, hồn xa đàng lạc ngõ!
Chuông mõ gọi tiền thân– cơn nước lửa
Tỉnh rồi say, say nữa… đến bao giờ
Áo Thân vương, ngai Thần tích còn chờ
Sao còn mãi đắm bên bờ tục thế!
(3 chuông...)
Hoa tiêu chọn hải trình nơi rốn bể
Vượt trùng mê, cầu vạn loại hồi sinh
Bước dời non lấp bể, bước phiêu linh
Non biển đó đã nghìn năm chẳng đổi!
Tâm bất định nào biết đâu nguồn cội
Trí hoang mang chỉ lạc ngõ xa đàng
Hồn u mê theo cuồng vọng đi hoang
Thuyền đã khẳm, làm sao về chốn cũ!
(3 chuông...)
Đêm quán trọ nhớ nghìn đêm không ngủ
Bước viễn trình xiêu lạc chốn nhân gian
Trả rồi vay – vay trả cứ liên hoàn
Mê lại tỉnh, tỉnh rồi mê… vẫn vậy!
Chuông mõ gọi tiền thân – Người có thấy
Hồn u mê theo chuông mõ tìm về
Tiếng chuông ngân dìu dặt khúc giao thề
Lời nguyện cũ Người ơi – Người có nhớ!
(3 chuông...)
Chuông mõ nhớ tiền thân, buông chẳng nỡ
Đêm trần gian thống thiết gọi hồn mê
Lay tỉnh mau – lời theo gió ngàn đưa
Khách trần hỡi – mau trở về chốn cũ!
Nương chiếu Đạo vượt Thần phù cho lẹ
Mượn Kệ Kinh khai sáng nẻo đi về
Mõ chuông kia chờ lay tỉnh hồn mê
Đêm trần thế mịt mù kia cũng rạng!
(3 chuông...)
Thôi huyễn hoặc vọng tìm nơi cõi loạn
Bước phù trầm cũng hụt hẫng, chênh vênh
Tử sinh kia như mây gió buông rèm
Mới còn đó – thoắt đã thành thiên cổ!
Chuông mõ gọi tiền thân – còn mấy nả
Bóng chiều sang, giông bão vẫn song hành
Đạo bên đời, dìu dẫn khách trần gian
Chuông mõ gọi tiền thân – Cầu giải thoát!
(3 chuông – 3 mõ – lập lại 3 lần)